Ra đường mới hạnh phúc?

20/03/2020 - 16:20

PNO - Chồng tôi cứ ban ngày đi làm, tối về thấy mặt vợ con là gây gổ. Tôi cứ nghĩ tuổi này là tuổi được hưởng phúc bên con cháu, hạnh phúc ở ngay trong nhà mình đây thôi, sao cứ phải lao ra đường làm gì.

Kính gửi chị Hạnh Dung, 

Gia đình tôi có một việc rất mệt đầu, không biết xử lý sao cho yên cửa yên nhà. Hai vợ chồng tôi nay đều đã về hưu. Tôi về hưu trước ông ấy sáu năm. Suốt thời gian đó, tôi chăm cháu, lo việc nhà, đi chơi đây đó… rất vui vẻ. Chồng tôi mới về hưu năm ngoái. Ngược với tôi, ông ấy rất bất an với chuyện về hưu, cho cuộc sống hưu trí là nhàm chán, vô nghĩa, bạn bè cũ toàn cư xử tệ bạc, nhạt nhẽo.

Ở nhà được hai tháng, ông ấy tham gia công ty của một ông bạn, lại bắt đầu đi làm, mà còn đi làm hăng hơn ngày xưa, vì ông ấy cứ bảo “đây mới là làm việc của mình”. Tuần bảy ngày ông đi hết, nhiều hôm còn về muộn. Mới rồi, ông ấy còn bảo muốn góp vốn thêm vào công việc làm ăn này, hỏi tôi về số tiền dành dụm. Tôi phát hoảng thật sự. 

Là vì, ông nhà tôi đi làm thật nhưng lương có đáng bao nhiêu. Tôi không cần phải có lương của ông ấy mới sống được, ông ấy đi làm “cho vui” cũng chẳng sao. Nhưng chuyện góp vốn làm ăn là chuyện khác.

Tôi có bàn ra vài lời, rằng bây giờ nghỉ ngơi là chính, đi làm nhẹ nhàng cho vui thì được, chứ lại lao đầu vào cày cục quá rồi đau ốm thì thuốc thang còn mệt, khổ vợ khổ con, mà tiền bạc hao tốn, biết bao nhiêu cho đủ.

Ông ấy không nghe, cứ ban ngày đi làm, tối về thấy mặt vợ con là gây gổ. Tôi cứ nghĩ tuổi này là tuổi được hưởng phúc bên con cháu, hạnh phúc ở ngay trong nhà mình đây thôi, sao cứ phải lao ra đường làm gì. Làm lụng miệt mài cả đời rồi, lúc được nghỉ ngơi lại đòi bày chuyện ra làm tiếp là sao, tôi thật không hiểu. Hay ông ấy có mèo mỡ gì đây?

Vĩnh Hương (TP. HCM)

Chị Vĩnh Hương thân mến, 

Khoa học đã chứng minh độ tuổi, sức khỏe và các biểu hiện tâm sinh lý của nam và nữ có những sai biệt với nhau khá lớn. Nhưng bên cạnh đó, còn có cả đặc điểm tính cách nữa chị ạ. Có những người có thể tận hưởng thời gian nghỉ ngơi nhàn rỗi nhưng cũng có những người không thể sống mà không làm việc. Với những người ở nhóm thứ hai này, bắt họ ngồi không, đôi khi họ… sinh bệnh. 

Chị là người sống cùng anh mấy chục năm nay, chắc hiểu tính cách của chồng. Nếu anh ấy xưa nay là người luôn tay luôn chân bận rộn, về mặt tâm lý, nếu anh ấy chưa sẵn sàng để “nghỉ khỏe”, nếu anh vẫn làm việc hiệu quả, có đóng góp cho đời, chị nên để anh ấy tiếp tục làm việc.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Nghỉ hưu không có nghĩa là nghỉ toàn bộ. Ở các nước tiên tiến, người già vẫn tham gia các công việc xã hội. Hoạt động này làm chậm quá trình lão hóa, giao tiếp xã hội giúp người ta sống tích cực, vui vẻ hơn. Cũng không hẳn có chuyện gì mèo mỡ ở bên ngoài đâu. Hạnh phúc vẫn ở trong nhà mình, chỉ là, đi ra khỏi nhà cũng là một cách để cảm nhận hạnh phúc, để thấu hiểu giá trị của hạnh phúc khi trở về nhà.

Chị rất đúng về chuyện đây không phải là lúc cày cục kiếm tiền nữa. Tuy nhiên, trước khi khẳng định “không bỏ ra một đồng nào nữa”, chị cần lắng nghe chồng mình. Khoản đầu tư đó nếu không quá lớn, nếu chỉ là một chi phí hợp lý để có động cơ làm việc, mình vẫn có thể xem xét.

Chỉ là, không thể quăng vào đó một khoản tài chính quá lớn có thể ảnh hưởng đến tương lai. Chị nên cùng anh tính toán thời gian làm việc, thời gian đầu tư, thời gian giảm dần công việc theo lộ trình hợp lý để “chính thức về hưu” sau vài năm nữa. Ở tuổi nào, sự hiểu nhau, đồng cảm với nhau vẫn là quan trọng, phải không chị? 

NẾU TÔI LÀ NGƯỜI TRONG CUỘC

Hoài Trinh (tỉnh Bình Dương): Đã đến lúc nghỉ ngơi

Đọc mấy chữ “mèo mỡ” của chị, tôi cảm thấy buồn cười. Tôi nghĩ, nếu không có chữ đó, chắc là chị đã đồng ý vì tôi hiểu phụ nữ mình mà. Thật ra chúng ta lăn tăn vậy thôi chứ cũng thường có khuynh hướng chiều chồng. Vả lại ở độ tuổi 60 như hiện tại, đàn ông ở nhà thường cảm thấy tù túng. Có lẽ vì họ quen với cuộc sống bên ngoài từ bao năm nay rồi.

Có thể thời gian hưu đã làm chị thay đổi ít nhiều. Chị trở nên luôn mong bình an, ít va chạm. Nếu đã không yên lòng, chị nên thẳng thắn mà vẫn khéo léo từ chối trước yêu cầu này. Nếu là tôi, tôi sẽ nói với chồng mình thế này: “Vợ chồng mình không còn trẻ nữa, em không muốn anh buồn lo, càng không muốn anh suy nghĩ này kia hại sức khỏe, mất vui, mất sự lạc quan, mất hòa khí gia đình. Nên em tin và mong anh suy tính cẩn trọng rồi cho em biết…”.

Thời gian anh suy nghĩ, chị cũng tập trung tìm hiểu thêm công việc của anh.
Sống với nhau ngần ấy năm rồi, bận rộn bao nhiêu năm rồi, lòng anh chắc cũng muốn làm chị vui mà. Hãy thử nhé chị!

Kim Liên (Q.10, TP.HCM): Tặng chồng một niềm vui

Tôi đang sống với người chồng thứ hai và anh ấy cũng về hưu lâu rồi. Thực sự vợ chồng tôi hiện tại đang sống bằng số tiền mà anh ấy hùn hạp kinh doanh cùng bạn lúc nghỉ hưu. Tôi nhớ, lúc tham gia công việc này, chồng tôi vui lắm, cứ luôn miệng nói “giờ này anh mới thực sự được làm việc”. Tôi nghĩ mình chẳng có quyền tước đoạt của chồng mình niềm vui đó. 

Nên theo tôi, thay vì nghi ngờ chuyện mèo mỡ như rất nhiều người phụ nữ khác, sao chị không tìm hiểu công việc của chồng? Bạn của chồng là mối quan hệ thế nào với gia đình mình? Bản thân người bạn đó ra sao, có đủ độ tin cậy? Họ kinh doanh gì? Công việc của chồng chị ở công ty là gì?

Sau đó chị xem lại tiền nong trong nhà, xem thử mình dư dả bao nhiêu so với khoản chồng chị muốn đầu tư. Nếu khoản đầu tư không quá lớn so với số tiền dành dụm của hai vợ chồng, chị có thể tặng chồng một niềm vui. Coi như mình “hy sinh” một khoản tiền cho chồng đi du lịch xa, biết đâu những gì chị nhận lại sẽ còn nhiều hơn thế, không chỉ là tiền bạc mà còn là tình cảm vợ chồng.

 

Thư cho Hạnh Dung, mời quý vị gởi về:
hanhdung@baophunu.org.vn

 

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(1)
  • Ho An 23-03-2020 21:20:45

    Đọc bài viết và bình luận, tôi thấy mình đồng tình với tác giả: "Không biết có mèo mỡ gì đây". Đây không phải là suy nghĩ viễn vông, mà có thể đã xuầt phát từ những thay đổi trong biểu hiện của anh nhà: Đi làm tuần bảy ngày, về nhà gặp vợ con là gây gổ. Chuyện muốn đầu tư vốn làm ăn, dù ít dù nhiều cũng là "của chồng công vợ", đâu phải cứ muốn là làm mà không hề có chút thuyết phục đầu đuôi gì cả. Tôi nghĩ chị không nên bỏ qua linh tính của mình, tiền bạc phải rạch ròi, tính làm sao mà chuyện đầu tư nếu thua lỗ cũng không ảnh hưởng đến mình. Anh nhà có đam mê làm ăn thì cũng đừng quên trách nhiệm làm chồng của mình là phải dành thời gian cho gia đình và phải chung tay xây dựng tổ ấm, bàn bạc những sự khác biệt, những điều không như ý, những dự tính cho tương lai. Chứ như bây giờ, tôi thấy anh chị xa mặt và cách lòng quá.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI