Còn 2 tháng nữa tôi bước sang tuổi 30. Dù muốn kết hôn lắm nhưng tôi làm sao nuôi nổi vợ.
Phần lớn chướng ngại có thể vượt qua nếu hai bên cùng ưng bụng, nếu cần ký nháy một sự bảo đảm về “bản quyền”
Lẽ ra tháng vừa rồi là đám hỏi, nhưng rồi tôi đột ngột dừng lại. Cô ấy chỉ có một nhược điểm là… quá trẻ.
Tôi cũng sợ ế chứ, nhưng thà ế còn hơn sống với những kẻ chẳng ra gì.
Tôi có cảm giác mình bắt đầu trở thành trò cười trên mạng với những cách cư xử vô cùng ngớ ngẩn.
Tôi nghĩ, tiền của vợ, tiền của chồng thì cũng cùng mục đích chung vun đắp cho cuộc sống gia đình, cần san sẻ với nhau khi khó khăn...
Khi tôi bước ra sân toà án, điều đầu tiên tôi nhìn bầu trời. Nắng vàng lấp lánh, trời cao xanh và rộng rãi. Tôi đã thành người tự do rồi sao?
Dịch bệnh đến, chồng cũ có lý do không gặp con, nhắn tin gọi điện hỏi thăm cũng không.
Tôi từng có những cơn giận dài ngày, giận... muốn chết, muốn bỏ chồng mà đi.
Trong tình cảm, khi ta muốn mọi việc thành nhạt nhẽo thường thì nó lại đậm đà lên...
Lẽ ra, khi quyết định nhận con nuôi, em phải cùng chồng tìm hiểu, gặp gỡ người cho con, hiểu biết hoàn cảnh của họ.
Anh nhiều lần từ chối ân ái với chị. Anh nói rằng anh không thể. Số lần hai người quan hệ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Anh hẹn hò chủ yếu là ở khách sạn. Anh không ân cần, chăm sóc cháu nữa, mà gọi cháu đến chỉ để làm chuyện đó.
Sao ba mẹ không ngăn cản con trước những quyết định “sống chết”? Trao cho con sự dân chủ có là cách giáo dục tối ưu không?
Nhìn những dòng mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt chồng, tôi thấy yêu thương quá đỗi. Mong dịch bệnh được đẩy lùi để cuộc sống trở về nhịp bình thường.
Một clip ghi lại cảnh một nam thanh niên ép vợ ký đơn ly hôn ngay khi vừa sinh con, khiến nhiều người bức xúc...
Nếu các cô muốn tuyên ngôn làm "FA" (forever alone - cô đơn mãi mãi) cũng được thôi, nhưng làm ơn đừng tin mạng xã hội nhiều quá.
Thật ra, cân phân khoái cảm và cực khoái dễ với người này lại cực khó với người khác.
Tôi kết hôn muộn không phải vì bị “ế” mà do quan điểm sống cứng nhắc, bỏ ngoài tai lời khuyên của những người thân.
Những ngày vừa rồi, rất nhiều người đã thốt lên: ôi, thèm… người! Hóa ra, chúng ta cần nhau hơn mình tưởng.
Nghề nghiệp, thu nhập chưa ổn định, nhà cửa chưa vững vàng, có đến với nhau sinh một đứa con chắc đã là khó, nói gì đến chuyện “mức sinh”.
Đời người có rất nhiều nỗi khổ, đau đớn hơn việc thất tình gấp trăm ngàn lần. Con người, ở mọi ranh giới đều có thể chịu đựng được hết.
Anh bạn chỉ tôi cách cài phần mềm theo dõi trên điện thoại của vợ. Nhưng tôi còn băn khoăn...
Tôi phiêu lưu tình ái ngay cả khi sở hữu một gia đình được xem là hoàn hảo, nghĩa là “vợ đẹp con khôn”, có nghề nghiệp ổn định.
Hồi mới quen, cháu nghe cô ấy kể với lòng ngưỡng mộ về một cặp khác được nắm hết mật khẩu của nhau. Bây giờ, cháu lo rơi vào cảnh tình ấy...