PNO - PNO - Mỗi khi nhớ lại buổi chiều hôm ấy, mẹ lại cười một mình. Mẹ đã chiến thắng sự ích kỷ, vô tâm thường ngày để tìm niềm vui nhỏ bé cho con gái của mẹ.
Chia sẻ bài viết: |
Ông bà mà nhận giữ cháu, đôi khi gián tiếp làm hư con cháu.
Mẹ tôi suốt ngày than thở về ba. Tôi nghe đến quen tai, lòng đầy nặng nề. Chung quy mọi chuyện cũng vì cơm áo gạo tiền mà ra.
Lần nào con cái tụ họp, má cũng nấu cho con cháu những bữa cơm với rau trái thịt cá sẵn có trong vườn.
Mâu thuẫn, không hạnh phúc, ly hôn và coi nhau là kẻ thù giữa các bậc sinh thành là sự thiệt thòi cho con cái họ.
Đến khi tôi nghe tin thì mọi việc đã xong xuôi, cha mẹ tôi đã chia đất đai thành ba phần cho các anh trai, tôi không có phần.
Chị nói mình sẽ vượt qua được, như từng vượt qua khổ sở suốt tám năm chồng vợ với người chồng tàn tật.
Xem ra, bà ngoại trẻ bây giờ là hàng quý. Các bà ngoại trẻ lại có dịp nói với nhau, ráng giữ gìn sức khoẻ để mà còn chăm cháu!
Ban ngày đi làm, chiều về quá rảnh rỗi vì không con cái, cũng chẳng nấu nướng, vì có quán cơm đầu hẻm, họ dần đâm hư.
Những lúc chông chênh nhất, tôi được tiếp sức để vượt qua mặc cảm của khuyết tật, của hoàn cảnh nghèo khó khi đọc những bài viết trên Báo Phụ Nữ.
Nói về bạo hành tinh thần, phụ nữ giỏi “sử dụng” hơn đàn ông vì xưa nay có cả kho vũ khí riêng của họ.
Ly hôn cách đây 12 năm, chị Hoàng Diệu Thu và chồng cũ là anh Nguyễn Đức Hiếu có một mối quan hệ tốt đẹp hơn.
Từ ngày biết Trang nấu ăn ngon, tôi đã thay đổi quan niệm “nấu nướng là việc cực chẳng đã”, “phụ nữ đẹp mà vào bếp thì… uổng lắm”.
Dù đã 70 tuổi, bệnh tật không ít, ông bà vẫn phải nai lưng chăm cháu cho con an tâm "làm kinh tế".
Mỗi khi nhìn tấm ảnh chụp cả nhà, tôi luôn ước thời gian quay ngược, tôi sẽ tươi cười hồn nhiên, nắm tay ba mẹ trong tấm hình đẹp nhất.
Theo tâm lý chung, phụ huynh ở độ tuổi nào cũng đều thấy con mình nhỏ và luôn muốn che chở, bảo bọc con.
Học sinh hào hứng lên kế hoạch tự tổ chức nấu nướng, một số phụ huynh lại muốn đặt món, chờ người ta giao tới.
Yêu nhau đã khó mà sống với nhau càng khó. Nhưng anh chị đã cùng nhau trưởng thành, và thật sự biết cách yêu nhau, để tận hưởng sự ngọt ngào.
Cô bé giúp việc kể: "Chị Hoa không biết buồn gì mà hay vào góc kẹt ngồi khóc, có bữa còn bỏ cu Bi ngoài hành lang". Tôi nghe mà điếng hồn.