PNO - Họp lớp, họp khóa, họp nhóm đồng nghiệp... ngày đầu năm mới là một dạng kết nối quan hệ từ cuộc sống đã đủ đầy. Nhưng cuộc họp lớp của chồng hôm qua với tôi, nó chua chát đến khó chịu.
Chia sẻ bài viết: |
Diệp Sương 04-02-2020 15:53:34
Lòng dạ cứ nhẹ nhàng buông bỏ. Người đã nói xong, tiệc cũng đã tàn cớ sao lòng mình còn ấm ức? Chồng vẫn là chồng chị đấy thôi ạ. Đừng thả tâm theo từng câu chữ của người ấy. Vui hay buồn là thái độ mình lựa chọn không phải do người ấy trao cho. Ráng tập như vậy nhé chị! Mong chị vui nhé chị, đừng lao xao theo bao lời sóng gió. Hạnh phúc nhé chị.
04-02-2020 10:45:53
Chả có gì đắng nghét cả. Bạn là người "chiến thắng". Cô ta là kẻ thua cuộc và đang cố bày tỏ sự nuối tiếc của mình với "con cá to" mà mình lỡ bị mất vì sự "thiển cận" (chỉ thấy sự giàu có, hào nhoáng trước mắt) ngu ngốc. Nên, người chiến thắng không có gì phải tức đối với kẻ thất bại. Và, với loại người như vậy không đáng để bạn phải bận tâm bạn ui!
“Thằng Tuấn con chị đi làm ở đâu chưa?”. Câu hỏi chạm vào nỗi niềm chất chứa bấy lâu của bà Năm.
Những đêm trằn trọc, Thuận không hiểu vì đâu cuộc hôn nhân của mình ra nông nỗi này...
Khi mức định số 1 không thành, người ta có thể phải chấp nhận “nguyện vọng 2”, bớt khắt khe hơn.
Gây áp lực buộc mẹ ngủ chung để "canh chừng ba", dùng cả hạnh phúc của con trai để... dọa mẹ. Đấy có phải cách thỏa đáng hay chưa?
Viết nhật ký là cách để quay lại đối diện với chính mình, ôm lấy những buồn vui…
Tôi đang chạnh lòng. Cái chạnh lòng rất đàn bà khi chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Họ như 2 mũi tên, mỗi mũi lao theo một hướng. Nếu không yêu thương nhau đủ nhiều, 2 mũi tên ấy có thể chẳng còn cơ hội trở về bên nhau.
Chúc các con thi tốt. Và nếu không tốt lắm, thì cũng chẳng sao. Tuổi 18 chưa phải là tuổi để gánh cả bầu trời.
Tại sao cùng là yêu, cùng là chăm sóc và hy sinh, nhưng ở đàn ông thì được tán thưởng, ở phụ nữ thường lại bị dè bỉu?
Những lời nói ấm áp như tín hiệu về sự chân tình, hào sảng, khắc sâu vào lòng Chi ấn tượng về người bạn tốt. Thế nhưng thực tế thì ngược lại.
Có những cuộc vui trở thành gánh nặng. Chén rượu, ly bia biến thành xiềng xích vô hình.
Cuộc nói chuyện của tôi và bố vợ không nhiều lời nhưng thời gian đủ nhiều để suy ngẫm.
Trong tháng này, anh trai đã 2 lần "triệu tập" chị em tôi về nhà vì ba mẹ không chịu ngủ chung.
2 tháng sau câu trả lời dứt khoát ấy, họ chia tay. Có người cho rằng cô sáng suốt, nhưng cũng có người nói cô so đo tiền bạc trong tình yêu.
Tận sâu thẳm lòng mình, cô mong người phụ nữ ấy luôn hạnh phúc, nhận được sự tử tế, chân thành.
Trong khi cả xóm đinh ninh bà Trần Thi Thu sẽ sống cô độc đến cuối đời, thì... đùng một cái bà mặc áo cưới cô dâu ở tuổi 59.
Quyên và chồng cần cơ hội để làm hòa với nhau, để hàn gắn những đổ vỡ; cũng cần thời gian để cho nhau niềm tin.
Năm nào cũng vậy, bế giảng xong cũng là lúc vợ chồng tôi cho bọn trẻ về nội. Năm nay, "khối nghỉ hè" sớm gây chuyện tày đình.