PNO - Việc lớn, việc bé lần lượt tua lại trong đầu như một cuốn phim quay chậm khiến An thấm mệt. Cô nhìn nhận lại cuộc hôn nhân mất kết nối của mình.
| Chia sẻ bài viết: |
Thanh Hà 31-10-2023 14:28:51
Đàn ông gia trưởng và ko biết trân trọng PN vẫn còn khá nhiều. Mặc dù ko giỏi giang, ko hoàn thành trách nhiệm chia sẻ kinh tế gđ, lại còn ăn nói tinh tướng nữa mới sốc chứ, cả nhà :(
Số khổ 31-10-2023 13:39:05
Thấy thương cho số phận của mình, lấy chồng 16 năm thì 14 năm nuôi chồng và đi trả nợ cho chồng. 2 năm gần đây mỗi tháng đưa được 3-5 triệu thì cũng là lúc phát hiện ra chồng cặp bồ được hơn 2 năm. Vì con mà phải cắn răng để con có chỗ gọi là bố. Giờ mình chỉ mong con lớn và chưởng thành còn với chồng coi như chết từ lâu. Việc ai lấy làm..
Hạnh phúc là gì 26-10-2023 17:31:46
Sao tôi lại thấy có mình trong đó thế này. Chồng tôi thì làm tự do, tiền tháng đưa vợ Trung bình 3 triệu chứ không phải 30 triệu. Tôi cũng biết mình nên chấm dứt ngay và luôn. Nhưng vì con nên chịu đựng. Chồng tôi nếu không đi làm thì bù khú với bạn bè, uống cà phê, nhậu nhẹt, đánh bài... với bạn bè, thời gian dành cho bạn bè nhiều hơn dành cho vợ con. Tôi cũng đang sống như kiểu li thân. Thực sự cũng muốn li hôn lắm mà còn có 2 đứa con nên không biết phải làm sao.
Daisy Le 26-10-2023 10:45:24
đọc bài này tự nhiên thấy giống mình quá. 1 mình từ a tới Z. Nhiều khi thông cảm ck bận bịu cũng mệt mỏi nên chẳng yêu cầu phải làm gì, nhưng cái căn bản là ck mình cũng k hiểu. lúc nào cũng nghĩ đó là việc của vk, nhiều khi là việc gì cũng vùng vằng, khó chịu, tị nạnh với vợ. Tiền bạc, nhà cửa lúc đó cũng chẳng có nghĩa lí gì cả, nhiều khi cô độc, buồn tủi phát khóc.
Những người vợ đẹp biến chồng mình thành cỗ máy in tiền và thao túng họ bằng những yêu sách vật chất không hồi kết. Đó có phải là bạo lực?
Cái khổ của một cô vợ sống tối giản vớ phải ông chồng thích tha đồ cũ về chất đống, ai hiểu thấu?
Từ nước ngoài trở về, nhìn ngôi nhà của mình, vợ chồng tôi không khỏi bàng hoàng.
Lao động nội trợ có giá trị ngang bằng với lao động có thu nhập. Người chồng không có quyền gây sức ép hay thao túng người vợ nội trợ.
Chú nói đã thương người phụ nữ khác, muốn cùng cô ta xây hạnh phúc mới. Mặc tiếng gào khóc của vợ con, chú quyết dứt áo ra đi.
Tôi chưa từng tò mò về quá khứ của anh, có lẽ vì thế mà tôi khá chới với trước những lời bóc phốt kia của vợ cũ...
Người nắm được kiến thức tài chính sẽ ít bị lệ thuộc và dễ bảo vệ quyền lợi của mình hơn.
Nếu đàn ông có thể chọn men say để lãng quên thì đàn bà lại chọn tình thương để vượt qua nỗi buồn.
Thỉnh thoảng mình cũng nên bớt nhìn giá cả, thả lỏng đầu óc cho tinh thần thư thái, đón nhận những món quà đắt giá con gái mua tặng...
Mỗi người đều có quyền với tiền mình làm ra, có quyền định đoạt và chi tiêu hợp lý; khi giao tiền về một mối thì quyền đó cũng không giảm đi.
Tuổi 50 mở ra một giai đoạn sống nhiều trăn trở, nơi người phụ nữ vừa làm con, làm mẹ, vừa học cách đối diện với sự mong manh của chính mình.
Cứ tưởng khi tôi đưa tiền về, vợ sẽ bớt khó chịu nhưng vợ không vui, hối thúc chồng đi tìm công việc khác để đi làm hành chính.
Một chút ánh sáng, một chút ấm áp… để biết rằng cuộc sống vẫn còn niềm vui.
Để giữ lại chút tự chủ của người đàn ông, tôi phải nhận việc làm thêm ngoài giờ, cày thêm vào buổi tối...
Chồng nộp lương cho vợ và được phát 500.000 đồng/tuần. Tuy nhiên, sự 'khống chế' đó đã đổi lại bằng căn nhà phố sau nhiều năm vợ chồng ở nhà thuê...
Ra riêng, tôi mừng thoát cảnh làm dâu. Nào ngờ, cuộc sống tự do bỗng chốc thành địa ngục khi tôi bị mẹ chồng xét nét và kiểm soát từng góc nhà.
Tôi nghĩ, để có nền tảng gia đình bền chặt, vợ chồng gắn kết, tiền nên về 1 mối với mục tiêu dành cho chi tiêu gia đình, lo cho con...
Việc tình dục được mang ra làm quà để giảng hòa cho hục hặc không hiếm hoi gì, nếu không nói đây là một chức năng kiểu 'giá trị gia tăng'.