PNO - Khi vợ chồng mất kết nối, D. say nắng cô trợ lý của anh. Tôi không biết họ đã đi quá giới hạn chưa, nhưng tôi không thể chấp nhận.
Chia sẻ bài viết: |
Nguyen Nga 27-06-2023 14:47:59
Rất đồng cảm và thương chị. Ôm chị an ủi thật nhiều.
Mặc dù là rất đau đớn, nhưng em tin với một người mạnh mẽ và tuyệt vời như chị nhất định sẽ hạnh phúc xứng đáng.
Mọi thứ khi chị đã vượt qua rồi chị sẽ cảm thấy đoạn đường đi chung đó rất đẹp rồi, mình đã có những điều tuyệt vời. Và bây giờ khi nhân duyên này đã hết thì không còn gì để tiếc không có gì mãi mãi cả. Chỉ chính chị yêu thương mình nhiều hơn, chị có những thứ mà người khác cũng ước ao mà. Chị hãy hạnh phúc và mỉm cười, yêu thương bản thân mình thật nhiều nhé.
Đừng vì người đã hết tình cảm rồi mà đau lòng mà hãy vì mình, trân trọng nhưng gì đang có. Từ đó chị sẽ cảm thấy thật bình yên và chăm sóc cho con tốt hơn.
Thầy Thích Nhất Hạnh có nói thế này trong quyển " Không diệt Không sinh đừng sợ hãi" : không có cái gì sinh không có cái gì diệt hết. Đám mây không mất đi đám mấy chuyển thành mua tuyết....
Nên tình yêu không mất đi nhưng nó sẽ được chuyển hóa đủ nhân duyên hội ngộ chị sẽ cảm nhận được. Chị hãy yêu chính mình nhiều hơn nhé, cảm nhận và biết ơn chình mình rồi chị sẽ thấy rất nhiều người yêu thương ta nữa. Nếu không có người đó mình cũng hạnh phúc.
Anna 14-06-2023 08:02:22
Chị hãy vì mình, hãy luôn là ng phụ nữ tự tin và hạnh phúc. Mong chị sớm tìm đc ng mới tốt hơn, quan tâm và iu chị nh. Ko có gì tiếc nuối cả, quá khứ chị à
Vũ Hồng Quang 11-06-2023 22:15:10
Cô gái ơi, tâm sự trong lòng cô khá là đau . Nhưng khi làm ngưởi vợ ngiều người quyên mất mình là vợ, dù có hiểu biết hơn, dù giỏi giang hơn và còn nhiều cái hơn khác thì bạn hãy xếp no 1vài ngăn nắp và chỉ xử dụng khi cần thiết nghĩa là bạn kìn đáo và sử dụng đúng lúc. Trc đây chắc bạn " xử dụng" không hợp nên ông xã từ nhịn và chịu đựng và khi nó quá tải thì người đàn ông khôn vẫn im lặng, ít nói vì nói mà bạn chưa chắc đã nghe vả tin. Bởi thế anh ta như "Ôm hận" và chờ ngày mình có đủ thời gian và điều kiện.. thì mới " tuyên bố" là chúng ta sẽ xa nhau mãi mãi.
Mỗi tháng, chồng đều chuyển cho vợ 100 triệu đồng, nhưng vợ không một lời cảm ơn.
Dù là vợ chồng gắn bó với nhau suốt đời vẫn cần có những “ngày của riêng mình” để làm những gì mình thích - một mình.
Phụ nữ nắm trong tay quyền chọn chồng, và khi chọn sai, họ ly hôn để chọn lại - chuyện bình thường thôi!
Đọc bài NTK Quách Thái Công "không muốn có con" và không cần ai "lo giùm", tôi thấy như nói hộ mình sau 6 năm chữa hiếm muộn để "phải có con"
Mệt mỏi, căng thẳng, cô độc, tuyệt vọng... suốt thời gian dài vò võ một mình nuôi con, chị đã chọn ly hôn như 1 giải pháp để hồi sinh.
Tìm đến anh là tìm đến bình yên. Đó là lý do cô chọn anh giữa rất nhiều ứng viên đẹp trai, nhà giàu, hào hoa, lịch lãm.
Không muốn tụt lại phía sau, không muốn các con chịu thêm áp lực, cả vợ và chồng đều thống nhất hạn chế lời than vãn.
Tôi lắp camera khắp các phòng để thường xuyên theo dõi con. Ở lứa tuổi 6 và 8 tuổi, các con khiến tôi không thể yên lòng.
Các cặp đôi có cần nói với nhau về chăn gối ngoài cửa phòng the hay không?
Tôi tận mắt chứng kiến chuyện ngoại tình diễn ra, công khai và trắng trợn, trong những văn phòng vốn được xem là chuyên nghiệp, hiện đại.
Sốt đất đi qua để lại trên quê tôi những “đại gia” sống trên đống tiền, nhưng chất lượng sống của họ rất thấp.
Thật kỳ quặc khi nhiều người cho việc ngoại tình nơi công sở là bình thường, và nếu đồng nghiệp chỉ trích hay tỏ vẻ khinh thường, nghĩa là… làm quá lên!
Chị biết dẫu có tiếc nuối công việc cũ nhưng buộc phải quên đi để tiếp tục bước đến tương lai.
Có thể nói, công sở chính là môi trường “màu mỡ”, thuận lợi cho "virus ngoại tình” sinh sôi, phát triển.
Cô nghĩ đồng nghiệp chỉ là người dưng, chẳng ân tình, chưa cảm mến gì, cớ sao phải phục vụ họ?
Cả nhà đã quen với vai trò “siêu nhân ngày hè” quán xuyến mọi thứ từ A - Z của chị Hai mà quên rằng năm nay chị đã 55 tuổi.
Bài học về sự chia ly mất mát ai chưa từng vấp phải, nhưng có mấy người thực sự học được?
Họ chỉ mong một chuyến đi nào đó được ngồi thong dong duỗi chân rộng rãi, nhắm mắt thư giãn.