PNO - Tuổi thơ của các con qua rất nhanh, nên mỗi giây phút bên các con đối với tôi đó là ký ức, kỷ niệm đẹp và là hạnh phúc, niềm vui
Chia sẻ bài viết: |
Đôi chân đó từng băng đồng, lội ruộng miệt mài kiếm cơm. Đôi tay đó đã từng cầm búa chẻ từng gốc nhãn to tướng, chất thành những đống củi lớn...
Đưa bà tới tiệm chọn chiếc áo cưới sang trọng, chàng trai Nguyễn Thanh Nhí (Đồng Tháp) đã thực hiện bộ ảnh kỷ niệm đáng yêu, đầy ý nghĩa.
Báo hiếu là làm cho cha mẹ thấy con đã trưởng thành, có cuộc sống hạnh phúc và giúp cha mẹ sống an bình.
Đàn bà coi điện thoại là vật sở hữu, nhưng rồi các nàng cũng bị điện thoại sở hữu.
“Hãy viết mail cho vợ tôi nói rằng tôi muốn lấy vợ hai”! Trước yêu cầu “quá quắt” của ông chủ, ChatGPT đã trả lời rằng...
Kế hoạch có thực sự cần thiết trong hôn nhân không? Có phải mọi xung đột trong hôn nhân họ gặp đều liên quan đến kế hoạch?
Kế hoạch trong hôn nhân nghe có vẻ quá lý thuyết, trong khi vợ chồng là một “đội” có mục tiêu, có lý tưởng, cùng trải qua nhiều thử thách, biến động…
Hôm tết, ba tôi ôm chầm lấy cháu ngoại, xúc động: “Ước gì rắn lột cháu ơi/ Để ông theo suốt một đời cháu con”.
Xa nhà, con đã vượt qua khó khăn vì cuộc sống không tiện nghi, thoải mái như ở nhà. Và con đã cố gắng nhiều để thoát khỏi danh xưng "cậu ấm".
Con trải lòng: "Sao con lớn nhanh vậy? Con chưa muốn lớn. Lớn lên không có gì vui”. Mẹ nghe con hỏi cũng hơi bất ngờ.
Sau cái tết đầu tiên ở nhà chồng, tôi thầm biết ơn vì trong nhiều người từng quen, tôi đã gặp anh, “chọn” về làm con dâu của ba má anh.
Những bất đắc chí trong công việc, với sếp, với khách hàng, chị chọn chồng con như một nơi trút bỏ.
Dành thật nhiều thời gian cho những người quan trọng trong cuộc đời, đó chính là cách đơn giản nhưng sâu sắc nhất để hạnh phúc.
Tôi vẫn nghĩ, một đứa trẻ cần biết rón rén bước chân khi cha mẹ ngủ hay khe khẽ nói nhỏ, tắt ti vi khi thấy đã quá giờ vào buổi tối.
Hạnh phúc riêng của vợ chồng người trạm trưởng hòa quyện trong công việc, trong sự khởi sắc từng ngày của xã biên giới Ia Mơ.
Cứ mỗi lần tết đến tôi lại ngỡ ngàng khi thấy sắc thái lạ mà quen của Sài Gòn.
Tết này chị chẳng có tiền thưởng để mà ngóng trông. Việc được nghỉ tết sớm hay muộn, đi làm lại hôm nào… chị không cần phải bận tâm nữa!
Tết xong, đồ ăn tới 2 tuần sau tết vẫn thừa thãi. Tôi bỗng tự cười mình sao cả nghĩ, ôm đồm vì những điều không có thật...