PNO - Mẹ chưa từng hòa giải mỗi khi vợ chồng chúng tôi mâu thuẫn. Tôi tự hỏi có phải bà muốn chúng tôi bỏ nhau để bà có con dâu mới?
Chia sẻ bài viết: |
Đôi lúc Dũng thấy cô độc. Vợ con cười vui bên cạnh đó thôi, nhưng anh không thể chia sẻ hay than thở.
Một nhà đầu tư có cả chục cuốn sổ đỏ trong tay thú nhận: “Chưa bao giờ tôi nghèo như vậy”.
Sự lấp lửng của Quang khiến trái tim Hân tổn thương sâu sắc. Phải chăng đây là lời từ chối khôn ngoan?
Xa nhà 10 năm nhưng tôi không có ý định quay trở về, dù nỗi nhớ cha mẹ, căn nhà gắn bó suốt thời thơ ấu luôn tràn ngập lòng tôi.
Cô bạn tôi than thở vì các khoản thu quĩ lớp vô lý nhưng rồi vẫn cắn răng đóng vì sợ các phụ khuynh khác “khủng bố”, sợ con bị tẩy chay.
Từ ngày chị Hà về, chị em gái chia thành 2 phe: phe ủng hộ và phe... lo chiếm đất.
Đôi khi, tôi khát thèm trở về nhà chỉ để ngắm những thứ thân thuộc như nhành cây, ngọn cỏ...
Nói xong, chú vào trong lục tìm, cầm ra tờ giấy chứng nhận kết hôn. Đột ngột, chú xé đôi tờ giấy, đưa một nửa cho cô Vân.
Tôi muốn về cất tiếng xin lỗi mẹ vì những bồng bột khi xưa, nhưng mỗi lần định thở than thì tôi lại nín nhịn.
Chúng tôi là cặp vợ chồng đáng mơ ước trong mắt người quen, bạn bè vì đẹp đôi, hiện đại, lãng mạn, ngọt ngào…
Tôi từng không đóng đủ số tiền quỹ lớp vì tôi thấy khoản thu vô lý, nhưng tôi chưa bao giờ để con tủi thân vì bị cô lập.
An luôn cảm thấy nợ anh chị nên tìm mọi cách để trả ơn. Chỉ cần anh chị nhờ việc gì, cô cũng tạm gác việc cá nhân để giúp đỡ.
Tôi nghe nói đàn ông có loại “khoái cảm tiền liệt tuyến” ăn đứt khoái cảm chính... Tôi định dùng nó để “giúp” chồng có thêm niềm vui…
Làm sao có thể luôn vui sống khi suốt đời, ta không hề có một người bạn gái thật thân?
Kể từ sau đại dịch, khi thế giới ngày càng bị cô lập, một số phụ nữ dường như gặp khó khăn trong việc kết nối với người khác.
Khi không còn kỷ vật, bạn không có cớ để nhớ lại mối tình cũ, dù là kỷ niệm buồn hay vui cũng không có ích gì.
Dì nói sẽ kiện ra tòa, đòi dượng bồi thường thanh xuân, làm cả nhà Nghi chưng hửng.
Sau những “rực rỡ” trên thế giới ảo, khi quay về cuộc sống thật, chị lại cảm thấy trống rỗng, buồn tênh. Chị nhận ra mình đang cố gồng, cố rướn...