Vì em đơn giản là một người đàn bà, cũng khát khao lắm những yêu thương.
Và hơn lúc nào, tôi nhận ra, mình không yêu chồng nhiều như tôi từng nghĩ.
Tôi không thể đếm nổi mình đã khóc bao nhiêu lần kể từ ngày đặt chân về nhà chồng bởi bà mẹ chồng quái ác, cay nghiệt và người chồng “mãi không chịu lớn”.
Yêu nhau được hai năm thì chúng tôi xảy ra "chuyện ấy". Thực sự em không muốn lắm nhưng tôi đã nài ép, trấn an em rằng đằng nào sau khi em ra trường và ổn định công việc thì hai đứa cũng cưới.
Nhiều khi tôi tránh, bảo bận, em còn tìm đến tận nhà để gặp. Mà mỗi lần gặp em thì tôi đều… kiệt sức.
Hóa ra, anh đã lừa dối, phản bội chị từ cách đây rất lâu rồi.
Thương chị dâu góa chồng khi tuổi đời còn quá trẻ nên mỗi khi chị ghen tuông, ấm ức, tôi đều nhắm mắt cho qua. Thế nhưng sự ích kỷ, tham lam của chị chưa bao giờ ngừng lại.
Cái tát như trời giáng của anh khiến tôi như người say bỗng bước ra khỏi cơn mê. Tôi tỉnh ngộ nhận ra dẫu ta có hi sinh hay làm tốt bổn phận người vợ, thì đó cũng chỉ là tự mình đày đọa bản thân thôi.
Ngày chị bị tai nạn, anh đang đi công tác ở một công trình cách nhà 80km. Nhận được tin dữ, anh bắt xe về ngay. Anh run rẩy khi đứng trước thi hài chị rồi bật khóc nghẹn ngào như một đứa trẻ.
Hoa quyết định dắt con ra bến xe ngay trong đêm, chỉ để lại cho chồng một tin nhắn đề nghị ly hôn.
Ba tháng trôi qua, anh vẫn sống cuộc đời của người bình thường với những cuộc hẹn vội vàng bên cô đồng nghiệp bé nhỏ. Còn tôi bỏ hết công việc để lặng lẽ quan sát cách anh đang yêu lại một người khác, mà không phải tôi.
Nhìn tờ giấy kết hôn rách bươm vứt trên sàn nhà, bao nhiêu nỗi tức giận trong tôi trào lên. Thì ra tôi và cái gia đình này chẳng là gì so với cô bồ mới mẻ, trẻ đẹp của anh.
Hóa ra, khi em lủi thủi trong bếp để làm nghĩa vụ của một người vợ, một nàng dâu, thì anh lại có những phút thăng hoa, ngọt ngào như thế bên ngoài…
Giây phút Hoàng tiến đến trước mặt tôi, trái tim tôi đã đập những nhịp gấp gáp như ngày đầu hò hẹn. Hoàng khác quá nhiều, đẹp trai hơn, chững chạc hơn, phong độ và ăn mặc sành điệu hơn.
Những lời tán tỉnh như rót mật vào tai và những cử chỉ quan tâm quá sức lãng mạn của Vinh – một tay sát gái có hạng ở công ty nơi tôi làm việc – đủ sức làm một kẻ lơ ngơ như tôi tan chảy.
Thương một người có hoàn cảnh 'gà trống nuôi con' có nghĩa là bạn sẽ phải đối diện với tất cả cung bậc cảm xúc hỷ, nộ, ái, ố.
Giọng mẹ qua điện thoại sủng nước mắt, chắc mẹ lo cho đứa con gái suốt ngày chỉ biết học như tôi. Tôi sờ bụng mình mà bất giác bật khóc. Cái tết ấy tôi lần đầu một mình, vì yêu...
Anh khẳng định, tình yêu dành cho tôi là bất di bất dịch, chuyện có lỗi của anh chỉ là vì nhu cầu sinh lý của bản thân chứ không hề có tình cảm hay vấn vương gì.
Tôi có cảm giác, chính vì mình có tiền, có đóng góp cho gia đình nên càng bị bố mẹ chồng soi mói, vặn vẹo. Ông bà không từ chối tiền của tôi, nhưng lại luôn có tâm lý đề phòng, tự ái.
Mỗi khi có ai đến chơi hỏi chuyện gia đình, bố mẹ chồng tôi đều chép miệng thở dài và nói đại ý “Số thằng T. nó khổ, vừa phải gánh vác cha mẹ già lại phải nai lưng ra làm lụng lo cho vợ con”.
Khi chấp nhận được với những bi kịch cuộc đời, người ta thấy hóa ra đâu đó vẫn có những nguồn vui. Tôi thấy mình vẫn còn quá trẻ, cuộc sống phía trước vẫn đang nhiều điều chờ đón.
Nguyên văn câu nói của anh là 'Qua đận tết này anh sẽ chừa mà. Thề luôn đó'.
Chuyện tưởng chừng như ngược đời lại đang xảy ra với chính cuộc đời của tôi.
Nhưng khi Ngọc bấm chuông thì Khanh mới hốt hoảng thật sự. Khoảng 5 phút sau, Khanh mới ra mở cửa, kèm theo gương mặt lo lắng, bất an.
Ngày thường vợ chồng tôi đều ăn sáng ăn trưa ở ngoài. Bữa tối qua quýt với những món có sẵn trong siêu thị, chỉ cần mua về hâm nóng là xong. Tết nguyên đán này, về quê mà lòng tôi lo ngay ngáy.