Hôm qua, đọc được câu này trên mạng: "Nhà chồng giống như con dao bào củ quả. Bào dọc cũng được mà nạo ngang cũng xong xuôi", tôi bất chợt nhớ lại quãng đời tăm tối mình từng trải qua mấy năm trước, sau khi chồng mất.
Tôi đâu có ngờ chỉ vì một câu than vãn bâng quơ của mình lại chính là chìa khóa mở đường cho kẻ thứ ba bước chân vào cuộc hôn nhân của mình. Đớn đau thay, đó lại là người là tôi vẫn hằng tin tưởng, thân thiết.
Dù cố gắng đến đâu, tôi cũng không thể quên hẳn người con gái khi xưa, mối tình đầu nhiều kỷ niệm ngọt ngào. Vợ tôi tốt, chăm chỉ, cũng dễ nhìn, nhưng tôi không sao yêu được.
Người thương thì ít, người dèm pha vì không chồng mà chửa thì nhiều, tôi đành im lặng cúi đầu, chỉ cố gắng làm thật tốt công việc của mình.
Tôi biết chắc Trung đến với mình chỉ vì tiền. Có một lần, khi đi chơi riêng, tôi đã cố tình để lộ một phần lưng. Ánh mắt ghê sợ Trung nhìn tôi khi đó, sẽ không bao giờ tôi quên được...
“Sao cô dám?”, tôi nhớ như in chồng tôi nói câu ấy rồi tát cho tôi một cái choáng váng khi tôi đưa loạt tin nhắn ra.
Tôi lỡ làm gì không đúng ý, mẹ kế đều chửi mắng thậm tệ. Nhiều lần, tôi đi học về muộn vài phút, mẹ cấm tôi ăn cơm trưa. Tôi đói quá, lén bốc cơm nguội trong bếp, mẹ bắt được lại bẻ cành tre mà đánh.
Trong khi không ít bà vợ 'không may' vẫn ngày ngày lên mạng 'tố' đủ mọi thói tật của chồng thì cũng có rất nhiều chị em 'số đỏ' gặp được những anh chồng 'quốc dân' đích thực, tốt đủ mọi đường đến nỗi người khác phát ghen.
Lý lẽ của họ bảo rằng nếu như là gái ngoan, đoan chính sẽ chẳng ai đi xăm cả. Và xăm ở những vị trí đấy chỉ có một mục đích là đi “mồi chài” đàn ông mà thôi.
Làm sao tả hết cảnh bà mẹ bỉm sữa vừa phải chăm con vừa phải chiều chồng. Ngực tức sữa tràn trề con chưa kịp bú hết thì chồng đã “khều”.
Tôi nói thì anh bảo tôi cãi, còn tôi im lặng anh lại bảo tôi coi thường anh. Có lần, vợ chồng cãi nhau, mà thật ra chủ yếu là anh nói, tôi không dám nói gì, anh thách tôi nhảy từ tầng 15 xuống...
Những giọt nước mắt không xóa đi được sự tủi hờn của cô gái trẻ. Sự ám ảnh hãi hùng về hành vi thô bạo của ông bác luôn đeo bám trong tâm trí của Trang.
Có những khi khó khăn thiếu thốn đủ đường, những khi mệt mỏi cùng cực vì con ốm con đau, nhưng chưa một lần Phượng cảm thấy bi quan, chán nản bởi cô biết trong vòng tay mình còn có hai thiên thần nhỏ.
Không tiền, không việc làm, tôi phải cố chịu đựng cảnh chồng đi hoang mỗi ngày và cuộc sống địa ngục nhà chồng.
Hai tuần sau buổi tối chơi hết mình với các sếp ấy, tôi cảm thấy vùng kín của mình vô cùng khó chịu. Kiểm tra, tôi phát hoảng khi thấy những nốt nhỏ sần sần mọc ở đó.
Tôi không phán xét điều gì nữa, để luật nhân quả của cuộc đời này trả lời cho tất cả.
Vợ tôi bị lãnh cảm suốt 2 năm qua và hơn lúc nào hết tôi cảm thấy bức bí cũng như không thể kiên nhẫn thêm với vợ.
Sau khi tổ chức đám tang cho chị xong, mẹ thu xếp chút hành lý ít ỏi và rời khỏi ngôi nhà kinh khủng đó, ba cùng đi với mẹ. Ba bảo, suốt cuộc đời này, ba vẫn nợ mẹ một món nợ không bao giờ trả nổi.
Ngày nhìn thấy tờ hóa đơn ấy, trong đầu tôi ngập tràn câu hỏi: anh mua những thứ này cho ai, mua để làm gì, tại sao?... Tất cả khiến tôi trào dâng lên một nỗi nghi ngờ không gì có thể nhấn chìm được.
Ngày Dương lấy chồng, tôi đã khóc khi tiến đến chúc mừng cô dâu chú rể. Mọi người cảm động vì nghĩ tôi buồn khi bạn thân đi lấy chồng. Chỉ mình tôi biết, tôi đang vật vã, khao khát được mặc chiếc váy cô dâu hôm ấy.
Lấy hết dũng cảm, tôi xin số điện thoại của vợ anh và hẹn gặp. Tôi đã vỡ ra khá nhiều sự thật nhưng cớ sao vẫn không thể quên anh?
Sau khi có được Tuấn thì tôi tin rằng mình xứng đáng có được một cuộc sống hạnh phúc hơn. Tôi ly hôn và Tuấn hứa rằng sẽ che chở tôi suốt đời.
Ngày mẹ chồng nói để mẹ giữ vàng cưới, tôi đã ấm ức, khó chịu. Nhưng trước phận làm dâu con, tôi đành nhịn để êm cửa êm nhà. Đêm tân hôn, dù chồng nói thế nào, tôi cũng rấm rứt khóc.
Tôi cố gắng điên cuồng một cách đáng thương và có lẽ cả kệch cỡm, chỉ vì tôi tin chắc rằng, lỗi của chồng là do mình, chính vì mình quá bỏ bê bản thân nên chồng mới nhạt dần tình cảm.
Chị chợt nhận ra rằng dù con có khóc to lúc bố tắm, nồi tôm rim có nêm nếm hơi quá tay một chút, thì cũng chẳng hề vấn đề gì cả!