PNO - Một người trưởng thành cần lo được cho bản thân, cho con rồi hãy tính chuyện làm cha, làm mẹ. Thành ngữ "trời sinh voi sinh cỏ" thời nay không còn đúng.
Chia sẻ bài viết: |
Dolphinnguyen 15-01-2024 16:03:54
Tôi cho rằng một đưatrẻ chỉ nên đuợc sinh ra khi nó được cha mẹ đón nhận. Vì lỡ không cẩn thận để có thai rồi cưới vội rồi nghỉ việc rồi nghèo đói rồi còn cái nheo nhóc... Tôi vẫn cho rằng người nổi tiếng kia nói đúng.
Trả lời 27 thích 3 không thích
Quỳnh Anh
Đồng ý với quan điểm của bạn, tôi cũng cho rằng người nổi tiếng kia nói đúng, nếu đã quá nghèo, những thứ cơ bản để nuôi con cũng cảm thấy chật vật xoay sở thì đừng nên sinh con vội. Dù hai vợ chồng đã kết hôn, cũng nên sinh con một cách chủ động, cảm thấy thoải mái khi có một em bé chào đời thì hãy sinh con. Tôi thấy nhiều trường hợp "nhỡ" rồi chính cha mẹ thấy căng thẳng lắm rồi. Môi trường xã hội ngày một thay đổi, giờ đây một đứa trẻ muốn phát triển tốt phải được đầu tư về mặt giáo dục tốt.
nho
Tôi đồng quan điểm với bạn,
lan 15-01-2024 11:32:14
Tui thấy vấn nạn ở chỗ càng nghèo lại càng sinh nhiều. Đứa trẻ không muốn bị sinh ra trong nghèo đói và bệnh tật,
Trả lời 24 thích 0 không thích
Quỳnh Anh
Trong những người bạn tôi quen biết, có cả những người rất giàu và những người thu nhập trung bình. Người giàu thường sẽ có tâm lý lựa chọn những gì tốt nhất cho con, trường tốt, quần áo chất chất lượng, gia sư kèm cặp, học năng khiếu các kiểu, vì bản thân họ cũng được cha mẹ nuôi dưỡng trong điều kiện tốt hơn chúng bạn từ khi còn nhỏ. Và họ còn có tư tưởng ngoài việc sinh con còn phải hưởng thụ cuộc sống, nên chỉ sinh 1-2 đứa, hiếm người sinh đứa thứ ba, dù nguồn thu thụ động của họ cũng đủ nuôi tới 4-5 đứa con, chứ đừng nói tới nguồn tiền chủ động. Nhiều người thu nhập 100tr/ tháng mà nói không đủ nuôi 1-2 đứa con là do họ chọn những dịch vụ giáo dục, y tế đắt đỏ, thực chất không cần như vậy, nhưng nếu nuôi con học trường công, cho con ăn mặc những thứ tầm trung mà bố mẹ còn thấy chật vật thì đừng sinh con vội.
Rất tiếc, chiến tranh đã khiến chú không thể trở về cùng cô. Chú đã lỗi hẹn không về làm đám cưới mùa xuân.
25 gồng gánh giang sơn bên chồng, vợ tôi chưa hề có một ngày thảnh thơi.
Tôi và con phải dọn ra khỏi nhà, cũng như cắt đứt hoàn toàn quan hệ với gia đình chồng.
Tôi thấy trên mạng xã hội có rất nhiều người chẳng "rách" gì nhưng cũng "đu trend" học chữa lành.
Số tiền ấy tôi coi là học phí phải trả cho bài học về lòng tin. Nhưng tôi cũng băn khoăn, như vậy có thiệt thòi quá cho bản thân không?
Ở viện cha có người nói chuyện, luôn có con cái thăm nom lo lắng từng viên thuốc, bữa ăn, giấc ngủ nên có cảm giác được quan tâm.
Công sở là nơi luôn có những cơn sóng ngầm và nữ nhân viên nên biết cách bảo vệ mình khỏi nạn quấy rối tình dục.
Anh ra ngoài nhận được nhiều lời khen vì sự nhiệt tình, hào phóng; còn với gia đình, vợ con, anh sân si, tính toán, so đo hơn thiệt.
Tôi ngỡ ngàng đến không tin nổi người vẫn tỏ ra ấm áp, tình cảm với tôi, như mẹ chồng mà lại đề phòng tôi đến như vậy.
Đau gút đứng nhất nhì trong làng viêm khớp nên không khó hình dung chúng quấy quá các ông trên giường thế nào.
Mẹ “chẩn bệnh” rất đúng. Có nhà mới, tôi vui được thời gian đầu rồi rơi vào mệt mỏi.
Hình mẫu soái ca dành sự ngọt ngào độc quyền cho vợ khiến bao người mơ ước. Thế nhưng, phải rơi vào hoàn cảnh đó, mới thấy nhiều thứ trớ trêu.
Họ đã ly hôn nhiều năm, giờ xem nhau như bạn bè. Chị mắc bạo bệnh, anh bèn nghỉ việc để có thời gian chăm sóc chị.
Tôi rất ít khóc khi là một đứa trẻ, nhưng lại nhiều lần khóc trước chồng.
Đến giờ tôi vẫn không thể quên nội dung trong những bức thư ít nhất 3 đôi giấy. Không biết lúc ấy chuyện đâu mà lắm thế.
Cứ tưởng khi chuyện được giải quyết, gia đình sẽ êm ấm trở lại, nhưng chị lại bị cả nhà chồng hắt hủi, mọi chuyện còn căng thẳng hơn cả trước đây.
Lan nhận ra rằng, nếu buông hết trong lúc này thì cô chẳng còn gì để bấu víu. Cô nhẫn nhịn chờ ngày đủ sức để dứt áo ra đi.
Mẹ than con dâu không biết làm việc nhà, vợ tố mẹ chồng khó tính, tôi đứng giữa mắc kẹt.