Muốn ly hôn có phải là độc ác, ích kỷ?

11/04/2019 - 18:00

PNO - Cuộc đời tôi như áng mây buồn, u ám và nặng nề. Tôi không có được một nụ cười hạnh phúc đúng nghĩa.

Tôi 32 tuổi, có một con trai gần 3 tuổi. Sau khi cưới chồng tôi mới lộ thói xấu cờ bạc, rượu chè mà anh lấy lý do là quan hệ làm ăn đặc thù của ngành xây dựng. Không những thế, anh ta còn đánh đập tôi rất nhiều lần. Nhiều lần tôi muốn ly hôn, anh ta không cho phép, không ký đơn.

Khi tôi không chịu nổi nữa, âm thầm gửi đơn xin đơn phương ly hôn lên tòa, anh ấy dè chừng và có những thay đổi tích cực. Sau nhiều lần tòa gọi lên hòa giải không thành, anh ta lại ngọt nhạt muốn tôi rút đơn. Nhưng trong lòng tôi trống rỗng, chỉ muốn được giải thoát.

Mẹ tôi nhiều lần gọi điện, bảo tôi ích kỷ, độc ác, không biết nghĩ cho con trai vì chồng đã thay đổi rồi thì cố gắng mà sống với nhau, hàn gắn đi. Chồng tôi có tiền, lại biết quay đầu là bờ thì còn đòi hỏi gì. Nhưng tôi không muốn tiếp tục cuộc sống vô hồn, khổ tâm bên anh ta nữa.

Muon ly hon co phai la doc ac, ich ky?

Ảnh minh họa.

 

Gần đây anh ta liên tục từ chối bạn nhậu, về nhà sớm đón con, chơi với con, tắm và cho con ăn. Anh ta không chửi tôi mỗi khi vì bận công việc mà về muộn như trước, không đay nghiến chuyện ăn mặc của tôi, không nổi khùng trước mặt con. Thỉnh thoảng thèm rượu bia quá, anh ta vẫn đi nhậu đêm, nhưng là khi con đã ngủ say. Trong chuyện ấy, tôi thật sự không có nhu cầu, nhiều lần chỉ bất đắc dĩ nằm yên để anh ta thỏa mãn cho xong.

Cuộc đời tôi vô cùng u ám và nặng nề. Kể cả khi chơi cùng con, cười với con, tôi cũng thấy lòng mình nặng trĩu. Nhiều bữa cơm, đang ăn nước mắt bỗng rơi. Tôi không biết vì sao, chỉ thấy mình đã cạn khô tình cảm dành cho chồng, dù đôi khi nhìn anh là nước mắt trào ra.

Có lẽ những tổn thương trong tôi quá lớn và khó lòng bù đắp. Tôi ám ảnh với cảnh mình bế con, chồng giơ chân đạp khiến 2 mẹ con ngã lăn ra sàn; những khi anh ta đang tắm với con nhưng lập tức thả con đấy, chạy ra tát tôi, gây sự rồi bỏ đi, mặc thằng bé trần truồng, lạnh run đứng giữa chậu tắm khóc toáng đầy sợ hãi… Hay có lần anh ta túm cổ áo tôi, lôi ra ngoài ban công rồi hét lên: “Mày có tin tao đẩy mày từ tầng 25 xuống không hả?”. Không ít lần tôi đến cơ quan với mắt thâm tím một bên, phải nói dối đồng nghiệp là hôm qua ngã xe, rồi lại cụng đầu vào bậu cửa…

Muon ly hon co phai la doc ac, ich ky?

Ảnh minh họa.

Nên dù chồng thay đổi, tôi cũng thấy xa lạ, luôn có cảm giác đó là bề nổi, không thật. Tôi sợ hãi nghĩ rằng anh ta chỉ âm mưu lấy lòng, để tôi rút đơn rồi lại tiếp tục đày vợ con trong địa ngục mà thôi.

Tôi nói ra hết nỗi sợ của mình với mẹ, cũng chỉ nhận được lời khuyên hãy cố gắng thêm. Bố tôi ngày xưa cũng không ít lần cầm đòn gánh rượt đuổi bà chạy khắp làng, đêm đang ngủ dựng dậy đấm thùm thụp vào lưng mà bà vẫn chịu nổi, cắn răng cắn cỏ để nuôi lớn 3 anh em tôi nên người. Bố tôi khi về già cũng đỡ hơn nhiều, không còn đòn roi với mẹ tôi nữa. Thế nên mẹ tôi càng tin, việc bà nuốt nước mắt chịu đựng khi xưa là một việc làm đúng đắn. Bà muốn tôi đừng ích kỷ, chỉ nghĩ đến thân mình mà làm khổ con trai. Gái mang danh bỏ chồng cũng chẳng hay ho gì và khó tìm được hạnh phúc.

Quan niệm của mẹ đã cũ. Nỗi sợ hãi, trống vắng trong lòng tôi là thật. Nhưng tôi không đủ dũng cảm để một lần chấm dứt dù ý muốn ly hôn không ngừng thúc giục. Liệu tôi có phải là một người mẹ ích kỷ, một người con độc ác khi muốn sống cuộc đời tự do của riêng mình không?

N. Y. 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI