Mưa buồn

14/09/2013 - 11:34

PNO - PNCN - Sài Gòn chiều mưa, mưa dầm dề, ẩm ương đến khó chịu. Càng ngày anh càng ghét mưa, ghét cay, ghét đắng vì dù chúng ta chia tay đã lâu, nhưng cứ trời mưa anh lại nhớ em quay quắt. Chiều nay cũng vậy, khi mưa cứ kẻ từng đường...

edf40wrjww2tblPage:Content

Cuộc tình mình gắn liền với mưa.

Mua buon

Mưa tuổi thơ là mỗi khi trời phủ mây đen, anh cùng cô bé nhà bên hồi hộp ngóng chờ. Rồi khi những hạt mưa gõ rào rào lên mái tôn, anh và em sung sướng ùa ra tắm mưa. Hai đứa mê mẩn chạy theo chiếc thuyền giấy xuôi dòng nước vòng vèo trong xóm nhỏ. Hậu quả là em trở mình cảm sốt, mẹ anh quở: “Sao con lại rủ em tắm mưa, giờ thấy nó bệnh chưa?”.

Mưa tuổi học trò là những buổi tan trường, hai đứa che chung một chiếc áo mưa, anh chở em bằng chiếc xe đạp cọc cạch, mưa lạnh căm mà lòng ấm áp, cứ mong đường về xa mãi. Rồi những chiều mưa lất phất, hai đứa nép mình dưới mái che quán chè góc phố, vừa nhìn mưa vừa nói chuyện bâng quơ…

Mưa tình yêu là khi hai đứa mình tay trong tay dưới mưa, là nụ hôn vội vàng trong mưa. Mình đã cùng nhau đi nhiều nơi, đã nép vào nhau trong mưa lạnh Đà Lạt, đã lãng mạn cùng mưa Huế, đã nồng nàn với mưa Hà Nội… Văn thơ cứ tả mưa buồn, mưa thê thiết, mưa ảo não… nhưng anh chẳng thấy thế. Từ khi có em, mưa với anh như suối nguồn hạnh phúc.

Nào ngờ, mình chia tay cũng trong một chiều mưa. Em ra đi, nhẹ nhàng, như một cơn mưa bay ngang đời anh, lướt về một chân trời mới. Anh ở lại, u ám, xám xịt và buồn bã. Những cơn mưa như phủ mãi đời anh…

Những viên đá đã tan trong ly cà phê đắng. Trời vẫn mưa. Những hồi ức như nhạt nhòa theo mưa. Mưa bây giờ và mãi mãi là mưa buồn.

Nguyễn Yên

Từ khóa Mưa buồn
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI