Khi chồng vỡ nợ

24/09/2018 - 10:23

PNO - Mẹ chồng chị trách móc: “Con là vợ thì phải để ý việc làm ăn của chồng. Để mặc chồng thế, giờ làm ăn đổ bể, có phải khổ cả nhà không. Không biết giờ nó ở đâu, có nơi ăn chốn ở không nữa”.

Chồng chị vỡ nợ, phải bỏ trốn. Chị như bất ngờ rơi xuống vực. Bữa cơm tối dọn ra, chưa kịp ăn thì đã có đám người hung hăng xông vào nhà tìm chồng chị, đòi tiền. Hai đứa con sợ sệt nép vào mẹ. Chị vừa phải đối phó, vừa phải trấn an con.

Khi chong vo no
Ảnh minh họa

Hôm đầu là vậy. Hôm sau, họ đến đóng chốt ở nhà chị, chửi bới, hăm dọa. Rồi thì tin nhắn, điện thoại của người quen - những người mà chồng chị vay mượn tiền liên tục truy vấn. Đã thế, mẹ chồng còn trách móc: “Con là vợ thì phải để ý việc làm ăn của chồng. Để mặc chồng thế, giờ làm ăn đổ bể, có phải khổ cả nhà không. Không biết giờ nó ở đâu, có nơi ăn chốn ở không nữa”.

Đầu chị căng như dây đàn. Nếu không giỏi kiềm chế, có lẽ chị đã “bật” lại mẹ chồng. Chẳng lẽ bà không biết chị đang ngồi trên lửa sao? Bà đâu có biết nội tình nhà chị. Là vợ, chị cũng muốn biết chuyện làm ăn của chồng, nhưng chồng chị đâu có cho. Vài lần, thấy anh mạo hiểm, chị lựa lời khuyên can, anh nổi cáu: “Em chỉ giỏi bàn lùi. Chuyện làm ăn của anh, tốt nhất là em đừng có xía vào”.

Lòng tự trọng của chị bị tổn thương. Anh đã nói vậy thì chị không can dự nữa. Nhưng chị vẫn cứ thấp thỏm lo những điều bất trắc. Thi thoảng, chị cũng hỏi chồng chuyện công việc, anh bảo: “Em cứ lo chăm con và chăm sóc bản thân. Chuyện của anh, lo làm gì cho mệt đầu”. Chị biết cái tâm của chồng tốt, nhưng với chị, được chồng tin tưởng, chia sẻ mọi chuyện mới là hạnh phúc.

Khi chong vo no
Ảnh minh họa

Từ ngày bỏ trốn, chồng chị không hề gọi điện về. Chị cảm giác như mình bị bỏ lại giữa một trận chiến. Bố mẹ chị thấy con gái phải gồng lên gánh hậu quả của chồng, không khỏi xót xa: “Cái thằng hèn, dám làm không dám chịu. Bỏ trốn, để mặc vợ con, không đáng mặt đàn ông”. Chị nhớ ngày anh đến hỏi cưới chị, bố chị không ưng, nhưng vì chị quyết tâm nên bố đành ưng thuận. Giờ chồng chị lại khứa thêm vào tim ông một nỗi đau.

Hôm rồi, đang đêm, chị giật mình khi anh gọi về. Chị vừa nhấc máy, bên kia, giọng anh lạc đi. Anh xin lỗi vì đã không nghe lời chị khuyên, làm chị khổ, làm liên lụy đến vợ con. Anh bảo, anh sẽ sửa sai, chừng nào kiếm đủ tiền trả nợ, anh sẽ về. Nghe chồng nói, bao oán giận trong lòng chị tan biến. Chị cũng nghẹn ngào khóc: “Anh về đi. Lúc  này, vợ chồng càng cần phải ở bên nhau, cùng chung lưng vượt qua khó khăn. Có một số khoản nợ, em đã giải quyết xong. Em cũng đã lên kế hoạch cho những khoản còn lại, kể cả phải bán nhà để trả nợ cũng không sao, miễn là anh được an toàn và gia đình mình bình yên”.

Anh lặng đi mấy giây trên điện thoại. Chị cũng không nói thêm gì. Bấy nhiêu đủ để quên đi cái “khoản nợ” từng ngăn cách họ. Trước khi gác máy, giọng anh như thắt lại, khuya rồi, em ngủ đi, mai anh về... 

Thu Đức

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI