Mẹ muốn đưa tôi về ở cùng với gia đình chồng mới sau khi kết hôn. Nhưng tôi không thích, tôi muốn được về sống với ông bà nội.
Vợ chồng em trai cứ ỷ vào tài sản của ba mẹ, liên tục bòn rút tiền với lý do làm ăn. Tôi thấy lo lắng nên can thiệp, em trai liền tỏ thái độ thù ghét.
Vợ chồng em trai cứ ỷ vào tài sản của ba mẹ, liên tục bòn rút tiền với lý do làm ăn. Tôi thấy lo lắng nên can thiệp, em trai liền tỏ thái độ thù ghét.
Trong mấy bước chân từ ngạch cửa đến chiếc giường hăng hắc ấy, cô đã quyết định về sống cùng hai cha con.
Trong mấy bước chân từ ngạch cửa đến chiếc giường hăng hắc ấy, cô đã quyết định về sống cùng hai cha con.
Anh em tôi không muốn phản đối chuyện tình cảm của bố. Nhưng thực sự tôi thấy lo lắng khi bố tiến tới với người phụ nữ đó.
Anh em tôi không muốn phản đối chuyện tình cảm của bố. Nhưng thực sự tôi thấy lo lắng khi bố tiến tới với người phụ nữ đó.
Tôi tay hồ sơ, tay túi giỏ lủng lẳng nên chẳng đỡ cha kịp. Vậy là hai chiếc bóng gầy nhom đã phải dìu nhau vào tận phòng khám.
Tôi muốn mẹ vào ở cùng để trông cháu và đỡ hiu quạnh lúc tuổi già. Nhưng vợ tôi không đồng ý vì không muốn nảy sinh mâu thuẫn giữa mẹ chồng và nàng dâu.
Khi tôi đồng ý để cháu của chồng lên ở chung, tôi chỉ nghĩ mình đang giúp chị. Nhưng không ngờ, cuộc sống chung lại nhiều phức tạp, nhiêu khê đến thế.
Tôi khuyên vợ, biết sống tiết kiệm là tốt nhưng quá chi li, tính toán đến mức bần tiện là không nên. Nhưng cô ấy gần như không có một sự thay đổi nào.
Khi mượn tiền, em chồng hứa sẽ hoàn trả sau 3 năm nhưng giờ 6 năm rồi vẫn không thấy đả động gì đến món nợ. Tôi mở miệng ra đòi thì bắt đầu dấm dẳng khó chịu.
Những người con có tấm lòng hiếu thảo luôn được mọi người ngưỡng mộ, tán dương vì sự hiếu thuận của mình.
Ba mẹ chồng muốn vợ chồng tôi bỏ tiền ra xây nhà nhưng không sang tên sổ đỏ. Tôi lo lắng sau này lỡ xảy ra chuyện gì, tôi sẽ trắng tay.
Nhiều người nghĩ mẹ chỉ có một, không thể thay đổi. Vợ như cái áo, có thể cởi bỏ bất cứ lúc nào, là họ chưa tìm được người vợ đáng để chung sống và già đi bên nhau mà thôi.
Trước khi con trai lấy vợ, chúng tôi đã xây nhà cửa khang trang. Nhưng ở chung được nửa năm, con trai nhất quyết xin ra riêng khiến vợ bị "sốc".
Khi gửi vàng cưới cho mẹ chồng, tôi vô tư nghĩ bà sẽ giữ hộ. Nhưng giờ cần việc lấy lại, mẹ lại bảo đã trừ hết vào tiền ăn, còn đâu mà lấy.
Tôi càng xoay xở giúp đỡ gia đình bao nhiêu thì mọi người lại càng ỷ lại bấy nhiêu. Vì thế, tôi quyết định thà mang tiếng bất hiếu còn hơn.
Làm dâu là phải làm những gì? Cơm bưng nước rót, quán xuyến giỗ chạp hay sao? Thử hỏi, có con dâu nào thích làm những chuyện đó?
Chồng và mẹ chồng luôn mâu thuẫn xung đột khiến tôi rất mệt mỏi. Nhờ một vài việc làm khá đơn giản, tôi đã góp phần hòa giải mối quan hệ này.
Mỗi lần vợ chồng cãi nhau về chuyện chồng ỷ lại, lười biếng thì anh lại bảo “mẹ anh làm chứ em có làm đâu mà em la” khiến tôi không biết nói sao.
Vì những áp lực khi sống chung với gia đình em chồng, khi tôi đề nghị vợ chồng em ra riêng, mẹ chồng lại nói với tôi một câu quá cay nghiệt.
Tôi đã bắt đầu lười đến chỗ đông người, còn những đám giỗ chạp hay họp họ thì tuyệt nhiên không dám bén mảng tới.
Cuộc đời nhiều khi trớ trêu, người mà bà hay đánh và chửi nhất lại là người chăm sóc bà nhiều nhất. Bởi chỉ có mẹ mới chiều được tính khí của bà.
Quê ngoại là thiên đường của mẹ. Dù có du lịch khắp thế giới, mẹ cũng không vui bằng việc được cười nói cùng ngoại và các mợ, các dì.