PNO - Anh nhắn tin rất dài, đại loại nhớ tôi, muốn gặp lại. Nếu là tôi của những năm trẻ tuổi, có lẽ tôi đồng ý, còn giờ - anh đã có vợ.
Chia sẻ bài viết: |
L.M.Y 01-11-2023 19:42:33
Một thái độ sống rất tử tế cho bản thân, và bản lĩnh trong ứng xử với tình huống mà ai nhẹ dạ rất dễ... vào tròng ! Cũng chỉ là cái bẫy với mặc định cũ rích : Con cá sẩy là con cá to ! Ông chàng "người yêu cũ" này mà dám bỏ tất cả để nối lại tình xưa thì...chết liền ! May quá có phương án im lặng là vàng của người cũ, ủng hộ !
caothang 01-11-2023 06:54:35
thằng này tham ghê, có vợ đẹp, lại thấy người yêu cũ vừa bỏ chồng, nên lợi dụng tình cũ và hoàn cảnh để cơi lới, đc thì chơi và làm đồ chơi khi thèm của lạ. Có thế mà cũng vv
Gà tây 31-10-2023 12:21:31
Ai cũng có hoài niêm, như bạn mình thấy những kỷ niệm cũ thêm đẹp, đừng bao giò nghĩ quay lại thì sẽ rốt đó chỉ là hão huyền, im lặng như bạn là rất văn minh. Chúc bạn sẽ có cuộc sống an nhiên
thi lê 30-10-2023 09:54:20
Cố gắng giữ lòng tự trong đến cùng nha bạn, bạn đã làm đúng, chúc bạn sớm tìm đc hạnh phúc cho mk
Trương Mỹ Hương 30-10-2023 07:22:00
Khi mối tình tan vỡ không đến được với nhau thì lúc nào sự nuối tiếc cũng còn hoài. Nếu phụ nữ có chút yếu lòng, tơ tưởng đến thời hoa mộng ngày xưa, để đánh mất hạnh phúc hiện tại thì chắc chắn cũng mất luôn tất cả vì đàn ông vốn…chỉ muốn thêm chứ không muốn bỏ.
Nếu không chuẩn bị tốt cả tinh thần lẫn vật chất, e rằng việc nghỉ hưu sớm không đem lại lợi ích như người ta vẫn tưởng.
Khoái cảm được xem là một hình thức hà hơi tiếp sức kiểu “đông tay lớn vỗ” trong công cuộc kiếm tin vui.
Người sống cùng bạn đời, người sống với... con mèo, cũng có sao đâu. Bởi quan trọng nhất là bạnddược sống thật với chính mình
Nghề báo cho Thư đã đi nhiều nơi, đến nhiều vùng đất, nhưng nơi cho Thư sự bình yên, thoải mái nhất chính là gia đình.
Hàng xóm tặc lưỡi: “Thiệt cũng lạ, con nhỏ vụng về vậy mà về làm dâu bà má chồng kỹ tính không ai bằng, không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra!”.
Cuộc sống vốn ngắn ngủi, lại vô thường. Sao ta không vượt qua nỗi sợ cố hữu?
Bà nội tôi có một kiểu chiều chồng rất lạ lùng. Bà sẵn sàng trả lời ông bất cứ câu hỏi nào với thái độ luôn vui vẻ, ôn hòa.
Lâu nay tôi luôn đứng ngoài những việc tủn mủn phiền phức. Việc bếp núc có người giúp việc, mẹ chồng; bí quá thì gọi cơm tiệm là xong.
Tôi luôn nhắc mình trân quý từng khoảnh khắc hiện tại, bởi có những người, những sự việc chẳng đợi ta thêm bất cứ phút giây nào.
Nếu không lựa chọn bất cứ một điều gì, chị sẽ mãi mắc kẹt trong vòng tròn luẩn quẩn của sự cô đơn.
Nếu bạn mất việc ở tuổi trung niên, hãy cho phép mình buồn, nhưng đừng để nỗi buồn kéo dài quá lâu đến mức quên rằng mình vẫn còn giá trị.
Sự kết nối giữa người với người đôi khi giống như mình nằm trong căn hộ, hình dung vài mét kế bên cũng có sự hiện diện của con người.
Trong sâu thẳm lòng mình, Mi vẫn thầm cảm ơn mẹ chồng đã bắc một chiếc cầu giúp cô được hòa nhập và đón nhận trong gia đình.
Yêu thôi dường như chưa đủ. Trong cuộc yêu thương ấy, con người luôn phải học để có thể yêu sâu sắc hơn, phù hợp hơn trong từng giai đoạn.
Tôi tự hào về cái cách cha tôi "đánh vần" cuộc đời bằng 1 thứ ngôn ngữ đặc biệt: sự tử tế và tình yêu thương có phần… thô ráp.
Cái giá của nỗi chênh vênh dễ thấy nhất là nạn “không thể tự đứng trên đôi chân mình”.
Tôi - 1 cô gái tuổi đôi mươi - đang dấn thân vào "đường đua" yêu xa. Nghe thì có vẻ lãng mạn, nhưng đây là một thử thách không hề nhỏ.
Một lần tôi đi cắt tóc tém cho gọn gàng, cô chủ tiệm “phán”: “Đừng làm đàn ông nữa, chồng bỏ đấy!”