PNO - Tôi đã quá mệt mỏi. Nếu không có đường lui, vợ chồng tôi chẳng biết những năm tháng về sau sẽ thế nào.
| Chia sẻ bài viết: |
Trương Mỹ Hương 02-08-2024 08:31:24
Vẫn biết là cha mẹ thương con nhưng vì thương mà nai lưng ra trả nợ bài bạc hết lần này đến lần khác thì đó là hại con và hại chính mình mà thôi. Nói thì dễ nhưng làm khó. Dù vậy, hãy cứng rắn lên, bỏ về quê sống, để cháu tự xoay sở món nợ, như thế mới sợ, mới có khả năng thay đổi.
Mối quan hệ với anh chị em bên nhà chồng không phải lúc nào cũng thân thiết. Giữ khoảng cách vừa đủ đôi khi lại là cách để gia đình yên ấm.
Việc kết nối với bản thân càng trở nên khó khăn, khiến cô dễ rơi vào trạng thái chơi vơi, mất phương hướng, ý nghĩa trong cuộc sống.
Tiền bạc mất đi có thể kiếm lại nhưng sự bình yên và lòng tự trọng của người già khi đã tổn thương khó thể chữa lành.
Tôi rút được kinh nghiệm nếu không khẩn cấp thì đừng cho mượn vàng vì dù người thân nhưng khi đụng chạm đến lợi ích sẽ dễ nảy sinh mâu thuẫn
Về lý, dáng vẻ của cơ quan sinh dục không đóng góp nhiều vào thành bại của việc mà chúng cáng đáng trên giường
Dung đã nghĩ đến chuyện đánh ghen hoặc ít nhất là nói những lời cay nghiệt để cho kẻ thứ 3 ấy phải nhớ mãi.
Những tưởng cho con dâu mượn vàng, mẹ chồng sẽ nhận lại bằng vàng. Nhưng bây giờ chị dâu chỉ trả theo giá vàng thời điểm 6 năm về trước.
Góp ý ba mẹ bớt chi tiêu lễ lạt, hay nên đi khám bệnh định kỳ thì ba mẹ lại nổi nóng, cho rằng con cái dạy đời.
Điều làm tôi lấn cấn nhất là lần nào đến nhà, mẹ vợ cũ của anh đều có mặt vì nhà anh kế bên nhà ngoại của các con.
Có một nghịch lý: phụ nữ luôn mong bạn đời thấu hiểu mình mà không cần cất lời nhưng rồi lại chìm trong thất vọng.
Việc bán nhẫn không chỉ là bán vàng, mà là buông một phần ký ức đã không còn chỗ trong hiện tại.
Bởi tình yêu là chọn người để cùng vui, lẫn cùng buồn. Và chỉ khi đi qua những ngày mờ tối, ta mới biết ai là người thật sự yêu mình.
Nếu người khác không yêu thương thì cô sẽ yêu thương gấp đôi, trước hết là dành cho chính mình, sau này dành cho con.
Thời buổi bây giờ, giá cả đều leo thang, nếu không biết vun vén, thậm chí tiền lương chẳng đủ trang trải đến cuối tháng.
Đọc bài viết Kiên nhẫn với cả thế giới, gắt gỏng với mẹ, tôi tìm thấy được sự đồng cảm với tác giả bài viết.
Tất cả phải bắt đầu từ suy nghĩ “buồn không giải quyết được việc gì”, chỉ làm mọi việc trở nên khó khăn hơn và phải tìm cách vượt qua.
Người cũ dù gì cũng cũ rồi, không cần phải ngoái lại để mình thêm đau, trong khi cuộc đời phía trước vẫn còn tươi đẹp.
Tôi bất ngờ trước câu nói của mẹ, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu là mẹ quá coi trọng vật chất trong khi quà tặng có giá trị tinh thần.