PNO - Nhìn hai đứa nhỏ hớn hở thu dọn hành lý theo ba mẹ chúng lên thành phố, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Chia sẻ bài viết: |
Bita 12-04-2023 16:40:32
Mình cũng đang ở tình trạng thay em trai đã mất nuôi 2 cháu. Mẹ chúng đi lấy chồng không tiện mang theo. Mình luôn day dứt khi chọn thái độ chăm sóc hết mình vì thương cháu hay chỉ làm tròn trách nhiệm của người nuôi cháu khi mẹ chúng rũ bỏ nghĩa vụ nuôi con đầy đủ nhưng luôn tìm cách than thở về nỗi khổ của người mẹ khi xa con.
Trần Thị Hằng 11-04-2023 19:28:53
Chị năm nay 61 tuổi nên chúng ta là chị em nhé. Thấy hoàn cảnh của em mà thuong em quá. Theo chị em đừng trông mong gì ở cậu em bạc tình đó mà hãy lo cho bản thân mình ngay từ giờ em có thể ra thành phố tìm việc làm phù hợp như là giúp việc hoặc buôn bán nhỏ ... Nếu giúp việc mỗi tháng cũng để ra được vài triệu gửi tiết kiệm 10 năm sau em cũng có được khoảng 500 triệu đồng để dưỡng già nhưng tốt nhất đừng liên hệ với cậu em kia nữa nhé. Chúc em tìm mọi điều tốt đẹp
Dieu hanh 09-04-2023 10:37:03
Đừng buồn bạn ơi! Tôi còn thảm hơn bạn, không chồng không con, nuôi 2 đứa cháu học đến đại học, học phí 30 đứa học trò của tôi đóng học phí kèm cho cháu để không bị thi rớt. Bây giờ thì sao? Ra đi không ngoảnh mặt lại nhìn, còn gieo tiếng ác, còn bị em gái nói tôi nợ 62 triệu, mẹ tôi áp lực bảo phải trả.
Tulip tran 07-04-2023 22:53:16
Ông em mất nết, vô tâm vô cảm.
Hoàng Gia 07-04-2023 12:01:29
Ai ở hoàn cảnh của bạn nếu có tấm lòng cũng làm vậy thôi.
Cảm thông cùng bạn. Sau này 2 đứa cháu lớn lên có gđ nuôi con nhỏ sẽ thương bạn nhiều hơn.
Nếu bạn muốn có thể nhận con nuôi ạ. Mong bạn nhận đc nhiễu phước lộc
Sáng nguyễn 06-04-2023 21:34:57
Câu chuyện của cô kể cháu có thể cảm nhận đc lỗi lòng của cô. Cô thật là tốt cầu mong cô tìm đc ng tri kỷ và nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống.
Lý thị Hồng 06-04-2023 18:15:36
Mình rất đồng cảm với bạn. Mỗi người mỗi số phận, cứ sống thật tốt những ngày tới, biết đâu sẽ có cánh cửa khác rộng mở với bạn, vì bạn đã cho đi thì chắc chắn bạn sẽ được nhận lại những điều ngọt ngào hơn.
Sơn huỳnh ngọc 06-04-2023 14:40:57
Nghe mà thương quá!
Hôn nhân hạnh phúc không đến từ việc biến bạn đời thành bản sao của chính mình.
Có mấy người may mắn được tình yêu thương của một người đàn ông thật lòng yêu thương, có trách nhiệm và bản lĩnh?
Lấy nhau không chỉ là chuyện tình yêu, mà còn là chuyện chọn đứng cùng nhau giữa rất nhiều áp lực, trong đó có cả gia đình 2 bên.
Mỗi tháng, chồng đều chuyển cho vợ 100 triệu đồng, nhưng vợ không một lời cảm ơn.
Dù là vợ chồng gắn bó với nhau suốt đời vẫn cần có những “ngày của riêng mình” để làm những gì mình thích - một mình.
Phụ nữ nắm trong tay quyền chọn chồng, và khi chọn sai, họ ly hôn để chọn lại - chuyện bình thường thôi!
Đọc bài NTK Quách Thái Công "không muốn có con" và không cần ai "lo giùm", tôi thấy như nói hộ mình sau 6 năm chữa hiếm muộn để "phải có con"
Mệt mỏi, căng thẳng, cô độc, tuyệt vọng... suốt thời gian dài vò võ một mình nuôi con, chị đã chọn ly hôn như 1 giải pháp để hồi sinh.
Tìm đến anh là tìm đến bình yên. Đó là lý do cô chọn anh giữa rất nhiều ứng viên đẹp trai, nhà giàu, hào hoa, lịch lãm.
Không muốn tụt lại phía sau, không muốn các con chịu thêm áp lực, cả vợ và chồng đều thống nhất hạn chế lời than vãn.
Tôi lắp camera khắp các phòng để thường xuyên theo dõi con. Ở lứa tuổi 6 và 8 tuổi, các con khiến tôi không thể yên lòng.
Các cặp đôi có cần nói với nhau về chăn gối ngoài cửa phòng the hay không?
Tôi tận mắt chứng kiến chuyện ngoại tình diễn ra, công khai và trắng trợn, trong những văn phòng vốn được xem là chuyên nghiệp, hiện đại.
Sốt đất đi qua để lại trên quê tôi những “đại gia” sống trên đống tiền, nhưng chất lượng sống của họ rất thấp.
Thật kỳ quặc khi nhiều người cho việc ngoại tình nơi công sở là bình thường, và nếu đồng nghiệp chỉ trích hay tỏ vẻ khinh thường, nghĩa là… làm quá lên!
Chị biết dẫu có tiếc nuối công việc cũ nhưng buộc phải quên đi để tiếp tục bước đến tương lai.
Có thể nói, công sở chính là môi trường “màu mỡ”, thuận lợi cho "virus ngoại tình” sinh sôi, phát triển.
Cô nghĩ đồng nghiệp chỉ là người dưng, chẳng ân tình, chưa cảm mến gì, cớ sao phải phục vụ họ?