Siêu...vợ!

22/08/2014 - 13:11

PNO - PNO - Tôi là một doanh nhân trẻ thành đạt, là niềm tự hào của ba mẹ, ông bà, dòng họ. Mọi người tự hào về tôi nên cũng kỳ vọng vợ tương lai của tôi phải là con nhà giàu có, quyền quý. Vậy nhưng người tôi chọn làm vợ lại...

edf40wrjww2tblPage:Content

Sieu...vo!

Khi kết hôn vợ chồng tôi thực sự chưa có tình yêu đắm say mà chỉ là quý mến và thích nhau. Gặp nhau một thời gian ngắn, với sự ủng hộ nhiệt tình của bạn bè, thế là đám cưới. Chúng tôi mong rằng tình yêu sẽ đến sau hôn nhân và khi đã có con thì mọi thứ sẽ ổn. Tôi là một người đàn ông thành đạt khá sớm nhưng lấy vợ thì khá muộn. Khi lấy vợ, tôi đã có tất cả mọi thứ từ biệt thự sang trọng, xe ô tô đời mới và một doanh nghiệp đang ăn nên làm ra. Vì bận rộn nên tôi không có thời gian tìm vợ. Vợ tôi là mẫu người đủ tiêu chuẩn để trở thành một người vợ, một người mẹ tốt. Thế nhưng trong sâu thẳm trái tim mình, tôi luôn nghi ngờ rằng vợ lấy tôi vì những gì tôi đang có.

Từ ngày về làm dâu vợ tôi chịu không ít ấm ức từ sự coi thường của gia đình nhà chồng. Mẹ chồng yêu cầu nàng dâu phải chấm dứt công việc chạy bàn tại nhà hàng với lý do: “Gia đình này không chấp nhận có con dâu là gái nhà hàng được…”. Hễ có dịp là mẹ tôi lại than: “ Không ai sướng bằng con dâu nhà này, chuột sa hũ nếp…”. Thấy nàng dâu có váy mới, mẹ chồng liền mát mẻ: “Ở nhà thì chưng diện với ai, cô mua cái váy mới để cho trai nó ngắm hả? Đúng là không làm ra tiền thì không thấy xót…”.

Sau nhiều sự cố kém may mắn, công ty tôi bị phá sản. Tôi bán tất cả tài sản để trả nợ. Vợ chồng tôi phải đi thuê nhà mà sống. Vì cơm áo gạo tiền, tôi đi làm cho một công ty khác. Thời gian đầu quả thật vô cùng gian khổ, nhưng điều gian khổ nhất là phải vượt qua tính sĩ diện đàn ông. Một người từng có quyền sinh sát, từng thét ra lửa nay phải thực hiện mệnh lệnh của người khác, bao nhiêu bức xúc, ấm ức, tự ái, đa nghi, tối về tôi đều trút lên đầu người vợ tội nghiệp. Nhưng vợ không hề than vãn một lời mặc dù vợ cũng đi làm kiếm tiền mà vẫn luôn chăm sóc chồng con chu đáo.

Sieu...vo!

Nhờ sự động viên, an ủi của vợ, dần dần tôi lấy lại được tinh thần và cuộc sống dần dần đi vào ổn định. Một hôm vợ tôi về thông báo: “Ba mẹ em trợ vốn cho em sang lại một cái nhà hàng nhỏ. Ban đầu em nấu vài món với khoảng chục cái bàn, dần dần em sẽ mở rộng quy mô…”. Cả nhà tôi, chẳng ai quan tâm dự án của vợ. Không được gia đình chồng ủng hộ từ vật chất lẫn tinh thần, vợ một mình xoay xở từ A đến Z . Thấm thoắt vài năm trôi qua, tôi vẫn là một nhân viên bình thường, còn vợ tôi từ có một nhà hàng nhỏ, giờ cô ấy đã là chủ một chuỗi các nhà hàng kinh doanh tiệc cưới. Có lần, phóng viên đến phỏng vấn, vợ tôi đã nói thế này: “ Tôi có được thành công như ngày hôm nay, một phần lớn nhờ vào sự quan tâm ủng hộ của gia đình nhà chồng…”.

Tôi nghe mà cảm thấy xấu hổ vô cùng. May là tôi đã nhận ra mình đang có một người vợ đáng trân trọng. Bây giờ thì tôi đã hiểu, vợ chồng ngoài cái tình còn có cái nghĩa. Tôi sẽ nhớ mãi tình nghĩa này cho đến hết cuộc đời.


NGUYỄN HIỀN

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI