PNO - Cưới nhau trong rừng và nuôi con trong rừng, hạnh phúc của cô gái hậu cần và bác sĩ quân y đã đi cùng những giai đoạn thăng trầm của lịch sử.
Chia sẻ bài viết: |
Bích Hằng 28-02-2023 08:09:27
Tôi trong bức hình đã 49 tuổi. Tôi rất tự hào về ba má của mình.Có rất nhiều người tham gia kháng chiến, có người đã mất có người còn sống... Nhưng tên của ba má tôi được nhắc đến và lưu lại trên một bài báo, đây chắc chắn rằng sẽ là một kỷ niệm đẹp nhất của ba má tôi.
Thúy Vũ 17-02-2023 20:20:11
Bài viết về cuộc đời của cậu mợ tôi. Cậu Khanh là em ruột của mẹ tôi. Cậu học giỏi & rất đẹp trai. Câụ xa quê ( thôn Đoàn xá, xã Hồng Phong, huyện Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh) vào chiến trường miền Nam từ năm 1962, mới đầu còn có thư về, ông bà Ngoại thương nhớ cậu, dù ko có tin tức gì nhưng ông bà vẫn tin cậu còn sống. Hoà bình năm 1975, một thời gian thì cậu có tin về.... Ông bà mừng phát khóc, gặp ai cũng khoe tin cậu còn sống. Thế rồi mãi tới năm 1976, cậu mới đưa mợ & em Hằng về thăm nhà. Sau 15 năm xa nhà, cậu mất năm 2022, sau nhiều năm mất trí nhớ, gặp các chị em, các cháu ôm cậu vì thương cậu thì cậu vội lùi lại & nói : tôi ko biết cô là ai ... & Xưa tay. Cậu chỉ nhớ nhất từ : Đông Triều, nhắc đến 2 từ đó là cậu khóc, cậu nói: Quê tôi, tôi ko về đc nữa.. thương cậu vô cùng !!!
Còn mợ tôi thì rất yêu cậu nên coi các anh, chị, cháu chắt nhà chồng như con & vô cùng chu đáo
Chúc mợ luôn khoẻ mạnh để vui cùng con cháu !!
Trà sen để tủ đông dùng được quanh năm, đến chừng hết thì một mùa sen nữa lại đến.
“Anh nói thiệt, anh rất thương Thanh, ý Thanh sao?” - câu tỏ tình bất ngờ giữa dòng kênh xanh đã khởi đầu cho một chuyện tình đẹp.
Gia đình gắn với bao bổn phận, trọng trách nhưng cũng là nơi an trú tâm hồn, tiếp thêm năng lượng cho nhau.
Thay đổi chính mình có hiệu quả thật kỳ diệu. Bỗng dưng chồng tôi cũng thay đổi.
Tìm thấy nhau nhờ tính năng thú vị của Zalo, 2 người xa lạ đã nên duyên vợ chồng.
Anh quen thuộc tính nết của cha, cha nhíu mày anh biết cha cần gì. Cha vì con cái cực khổ cả đời, anh thức nuôi cha mấy bữa có thấm gì
Không chỉ chọn Việt Nam như một sự trở về, Quan Bruce muốn nhìn nước Mỹ từ Việt Nam.
Với anh, là con, dù lớn cỡ nào vẫn cứ thích xà quần bên mẹ. Mẹ mãi là điều gì đó thật xúc động và chỉ nhìn mẹ thôi là thương.
Đi bắt cá như đi đánh trận, luôn trong tâm thế hơn thua, xem đứa nào bắt được nhiều hơn.
Phụ nữ tươi tắn tự nhiên là không cần ai nhìn ngắm vẫn tươi; không cần trình diễn cho ai xem, chỉ cần bản thân tự biết.
Chính những câu hỏi của con khiến tôi ngồi lại, thẳng thắn trò chuyện để hiểu con hơn. Thay vì “chọn giúp con”, tôi “chọn cùng con”.
Ngày nào không thấy ba mẹ giận nhau, con cái lại đùa: “Hôm nay nhà mình thiếu thiếu thứ gì”. Khắc khẩu nhưng ông bà thương nhau lắm!
Ước gì những người cha chịu thả lỏng bản thân, chấp nhận mình là người bình thường, có lúc ốm đau, bệnh tật. Cha không cần phải đóng vai siêu nhân
Ba con và mẹ bạn ấy xưa kia ở cùng khu trọ và đã xảy ra hiềm khích. Con nên làm gì bây giờ?
Là cha thì dễ, làm cha mới khó. Tình cha chỉ hiện diện trong sự tự nguyện gắn kết, trong cánh tay che chở của cha...
Tôi một lòng thờ mẹ kính cha. Tiền đi hát, tôi đem về cho mẹ cha, không màng gì cho bản thân.
Tình cha con gắn kết sẽ nhân lên thành công và hạnh phúc của cha con; tiếp thêm sự tự tin, động lực sống cho mọi thành viên trong gia đình.
Nghe thì có vẻ vui, nhưng thực tế đây là chuỗi ngày khủng hoảng, đầu bù tóc rối đúng nghĩa đen của các bà mẹ bỉm sữa.