Nghèo là tội?

13/05/2014 - 16:29

PNO - PN - Năm tôi học lớp 8, ba bị tai nạn giao thông và qua đời. Biến cố này khiến mẹ con tôi đối mặt với sự hụt hẫng vô cùng lớn không chỉ về tinh thần, trước giờ mẹ chỉ ở nhà nội trợ nên kinh tế gia đình phụ thuộc hết vào ba.

edf40wrjww2tblPage:Content

Năm tôi học lớp 8, ba bị tai nạn giao thông và qua đời. Biến cố này khiến mẹ con tôi đối mặt với sự hụt hẫng vô cùng lớn không chỉ về tinh thần, trước giờ mẹ chỉ ở nhà nội trợ nên kinh tế gia đình phụ thuộc hết vào ba.

Mẹ lao vào kiếm tiền bằng đủ thứ công việc vất vả để lo cho chị em tôi ăn học. Thương mẹ, chị em tôi nhắc nhau học tốt để mẹ vui lòng. Ngoài giờ học, tôi nhận xích móc hàng xuất khẩu để có thêm thu nhập. Lên lớp 9, tôi được một mạnh thường quân hứa tài trợ việc học cho đến hết lớp 12, mẹ mừng phát khóc vì cảm động.

Năm học lớp 10, cô chủ nhiệm tin tưởng giao cho tôi thu tiền học phí giúp cô. Hôm đó, tôi đem hết số tiền các bạn đóng mà tôi cất kỹ ở nhà đến lớp để giao cô. Đến giờ học, tôi mở cặp thì tất cả số tiền đã biến mất. Cô bảo cả lớp ngồi im để cô xét cặp từng bạn. Cô phát hiện ra dưới chân ghế bạn Nhựt Minh gần chỗ tôi ngồi có tờ 20 ngàn đồng, cô lặng lẽ cầm lên với vẻ đăm chiêu. Tôi lo lắng đến nghẹt thở, mong sao tìm ra số tiền đó. Với gia đình tôi, đó là số tiền rất lớn.

Ngheo la toi?
 

Việc xét cặp không kết quả, tôi hoang mang cực độ. Bỗng cô đi lại bàn tôi, nhìn thẳng vào tôi nói: “Hoàn cảnh khó khăn của em ai cũng biết, em đã được quan tâm giúp đỡ. Em nên trung thực”. Tôi ngỡ mình nghe nhầm, lời cô như xoáy vào tim tôi, tôi chỉ biết khóc. Mẹ luôn dạy chị em tôi “đói cho sạch, rách cho thơm”, tôi không thể tin mình lại bị cô nghi ngờ, những giọt nước mắt oan ức cứ chảy tràn. Bao ánh mắt đổ dồn về phía tôi, tôi chỉ ước mình chui được xuống đất ngay tức thì. Cô bắt tôi đứng thề trước lớp. Tôi vừa thề vừa khóc nức nở, nhưng cô vẫn không tin. Cô phân tích “tình huống” một cách hợp lý và chặt chẽ rồi kết luận, giọng cô vang lên rành mạch như một quan tòa khiến tôi không biết nói gì để biện minh ngoài một câu lắp bắp: “Em không có…”, rồi lại khóc. Đau đớn hơn, cô còn cho rằng tôi đặt tờ 20 ngàn ở chỗ Nhựt Minh để “giá họa” cho bạn. Ngoài tội "gian dối", tôi còn phải mang thêm tội “mưu mô, xảo quyệt”. Nỗi oan bỗng đâu ập xuống đầu tôi không cách gì đỡ nổi.

Đau lòng, phẫn uất vì con mình bị sỉ nhục, mẹ định đến trường hỏi cho ra lẽ nhưng tôi ngăn cản. Mẹ đã quá đau khổ, tôi lo mẹ phải đối mặt với sự quy kết bằng lý lẽ sắc bén và logic của cô, mà chắc chắn mẹ không thể biện minh cho tôi bằng sự mộc mạc của mình. Tôi trấn an mẹ rằng sẽ tự giải quyết ổn thỏa.

Sau đó, tôi bị cắt nguồn tài trợ, số tiền mất thì phải đền, cuộc sống đã khó khăn thêm chồng chất khó khăn. Nhưng đau đớn hơn là những tổn thương tôi phải gánh chịu. Tôi đau khổ, suy sụp, mất hết niềm tin vào lẽ công bằng. Trong lòng tôi cứ canh cánh một điều là phải tìm cách chứng minh mình vô tội, nhưng vô vọng. Tôi đã định quyên sinh để chứng minh sự trong sạch của mình. Nhưng Mỹ Dung, cô bạn thân nhất an ủi tôi, khuyên tôi đừng làm chuyện dại dột. Rồi Dung thú nhận chính mình đã lấy số tiền đó và lỡ tiêu xài hết. Tôi như kẻ chết đuối vớ được cọc, tôi sẽ được “giải oan”!

Chưa kịp mừng, Dung đã quỳ xuống năn nỉ tôi đừng nói với cô vì sợ bị đuổi học. Nhìn ánh mắt van xin của Dung, cơn giận bừng bừng trong tôi dịu lại. Hoàn cảnh của Dung cũng đáng thương, cha mẹ ly hôn. Thấy tôi mang theo số tiền lớn nên Dung không kiềm chế được lòng tham. Trong lúc vội vàng, Dung làm rớt tờ 20 ngàn khiến cô nghi tôi tạo “hiện trường giả”. Lòng tôi đã nhẹ một nửa vì còn có các bạn hiểu tôi. Suốt năm học đó, tôi sống trong sự lạnh nhạt của cô một cách oan ức.

Ít lâu sau, các bạn tôi có kể sự tình cho cô nghe, nhưng cô vẫn không tin. Cô còn nói: “Nhà Mỹ Dung có Việt kiều, nó không làm vậy đâu”. Thật chua xót! Tôi cứ nghĩ mãi, phải chăng nghèo cũng là một cái tội?

May mắn, cuối năm thi tốt nghiệp tôi đậu thủ khoa, tôi mừng vì lại thấy nụ cười của mẹ, vì không phụ lòng thầy cô và bác mạnh thường quân tốt bụng.

 Thu Hiền (Long An)

LTS: Sau khi Báo Phụ Nữ đăng bài Kẻ trộm sách (ngày 16/4), nhiều bạn đọc đã gửi ý kiến bày tỏ nỗi bức xúc trước sự vô cảm của người lớn khi sẵn sàng buộc tội trẻ, bất chấp việc làm ấy gây nên tổn thương tinh thần, dư chấn về tâm lý, ảnh hưởng đến quá trình hình thành và phát triển nhân cách của trẻ. Với mong muốn góp thêm tiếng nói vào việc xây đắp tình yêu thương, tôn trọng trẻ, để các em được lớn lên trong sự nâng đỡ, Báo Phụ Nữ tổ chức diễn đàn Khi trẻ bị sỉ nhục.

Mời bạn đọc tham gia ý kiến trao đổi gửi về địa chỉ: khitrebisinhuc@baophunu.org.vn.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI