Hồi đó, cứ độ thời tiết chuyển dần sang thu, anh trai tôi lại sửa soạn làm chiếc đèn ông sao… to nhất làng.
Dạy con điều khiển cảm xúc của mình, kiềm chế cảm xúc mỗi khi nóng giận thực sự là một điều khó.
Câu hỏi này khi “quăng” lên mạng, nhận rất nhiều chia sẻ đồng cảm, vì không ít ông chồng ra đường bị bắt nạt, về nhà trút lên vợ cho đã giận.
Lào xào trên mạng ảo đông đúc, tưởng là vui nhưng hóa ra, đời thực con người rất cô đơn.
"Chồng cũ nợ con trai số gạo cấp dưỡng 13 năm, là 1,56 tấn gạo. Giờ con trai tôi đã có vợ con, tôi đi đòi quyền lợi cho con cháu..."
Mẹ chồng muốn đứa con trai độc nhất về sống cùng. Bởi bà chỉ sợ ở xa, con trai sẽ bị con dâu hành hạ cho khốn khổ.
Thấy ba con tôi vui vẻ, có kênh Tiktok chia sẻ với mọi người thì vợ cũ luôn hằn học cho rằng tôi không xứng được các con yêu.
Kirsty Kawano - một nhà báo tự do từ Melbourne (Úc), chia sẻ về những điều cô học được về cách nuôi dạy con sau nhiều năm sống tại nước Nhật.
Từ lúc ở trường mầm non đến khi vào tiểu học, con tôi luôn đến trường vào giờ chót, khi chú bảo vệ chuẩn bị khép cổng.
Trước khi về nhà chồng, mẹ tôi dặn: “Khôn quá cũng khổ, ngu quá cũng khổ, khôn mà giả ngu mới là thượng sách”, giờ ngẫm ra tôi thấy cũng đúng.
Người đàn ông biết vào bếp, biết việc nhà, biết phụ vợ chăm con, là người đàn ông yêu vợ, thấy được sự vất vả nếu không có chồng hỗ trợ.
Tôi đã nhiều lần chứng kiến những mộng mơ và cả… “ảo tưởng” rất thực tâm, nghiêm túc và trách nhiệm của vợ. Lần nào cũng dở khóc dở cười.
Mẹ có một cuộc họp quan trọng không thể vắng nên tôi phải đưa Út đi bệnh viện, cách nhà khoảng ba cây số.
10g tối là Bích "lùa" các con đi ngủ, sau đó cô đi uống bia với bạn bè tới 1-2g sáng mới về.
Con đã trải qua một mùa hè thật đặc biệt và mẹ mong những bài học quý giá của mùa hè này sẽ luôn đồng hành cùng con.
Những ngày vừa sống vừa chiến đấu với bệnh tật của Hùng Rộ và Thiên Thiên như muốn nói với ta rằng, cuộc sống này quý giá và đẹp hơn hết thảy.
Cô gái mệt mỏi chia sẻ với tôi, cô ấy thà chia tay chồng chứ không thay đổi lối sống. Cô không muốn là một con bò cày bừa ngày đêm...
Ra rạp xem phim cùng con, mục đích chỉ là chị muốn đồng hành với con, muốn gia nhập thế giới của con và cùng vui với chúng.
Chỉ nắm tay, hôn môi, vậy mà sau đó quanh miệng có cảm giác châm chích, sưng đỏ rồi bị nổi một mảng mụn rộp. Vì sao lại thế?
“Mẹ lớn” chính là bà nội tôi. Ba mẹ tôi xa quê đi làm việc tại Đắk Nông, để tôi (sáu tuổi) và em trai tôi (năm tuổi) cho bà nội.
Cô ấy lái xe trị giá vài tỷ đồng, mặc trên người cả "cây hàng hiệu", thế mà lại suốt ngày đi "mượn" mì gói và quên đóng tiền điện.
Điều gì khiến cho bọn trẻ hết lòng vì thú cưng nhưng lại nhạt nhẽo với tình thân? Phải chăng xã hội hiện đại làm thay đổi những giá trị bền vững?
Nếu trẻ không rèn luyện thì cũng sẽ bị “ì”, mà đã “ì” từ lúc nhỏ thì rất hại cho trẻ.
Thực tình, tôi không thích chiếc điện thoại cho lắm. Thế nhưng gần đây tôi nhận ra, những buổi trưa ở nhà một mình, tôi đã ăn cơm cùng với nó.
Tôi bước vào hôn nhân với rất nhiều tổn thương và những hình mẫu sai lầm về mối quan hệ vợ chồng.