 |
| Đôi khi, những va chạm trong cuộc sống được vợ/chồng mang theo lên giường ngủ. Ảnh minh họa: Freepik |
Những ngày qua, Nghị định 282 và mức phạt 30 triệu đồng cho hành vi ép vợ/chồng quan hệ trở thành chủ đề chính của nhiều nhóm các bà vợ và các ông chồng. Lẽ ra tôi không định lên tiếng, nhưng thấy mọi người bàn luận quá xôm, tôi cũng bày tỏ quan điểm từ góc nhìn của một người đàn ông. Tôi ủng hộ việc chống bạo lực tình dục, nhưng rất băn khoăn về ranh giới giữa năn nỉ và cưỡng ép trong đời sống vợ chồng.
Tôi 54 tuổi, đã kết hôn 21 năm, vợ chồng tôi đã đi qua những năm tháng sóng gió của đời sống hôn nhân, và chúng tôi luôn tự hào vì đã giữ được mái ấm này bằng sự nhường nhịn và thấu hiểu. Tôi hiểu quy định này nhằm bảo vệ những người vợ (hoặc chồng) đang bị bạo hành, bị ép uổng quan hệ tình dục và đó là điều đáng hoan nghênh.
Nhưng hôn nhân, đời sống vợ chồng là một chuỗi cảm xúc thăng trầm giận hờn và cả sự thỏa hiệp phức tạp. Nếu cứ lôi luật pháp ra để phân xử chuyện chăn gối, tình cảm riêng tư nhất, thì liệu nhà có còn là mái ấm để trở về?
Sự mơ hồ giữa năn nỉ và cưỡng ép
Tôi phải thừa nhận, trong đời sống vợ chồng, không phải lúc nào nhu cầu của 2 người cũng khớp nhau. Sẽ có lúc vợ mệt mỏi, cáu giận, hoặc đơn giản là không hứng thú, trong khi chồng lại khao khát.
Trong tình huống đó, người chồng thường sẽ làm gì? Họ sẽ tỉ tê, năn nỉ, hoặc dùng những lời lẽ trách móc nhẹ nhàng kiểu như: "Anh đi làm về mệt mỏi, em chiều anh đi”. Hoặc vợ căng quá thì “em có biết nghĩa vụ vợ chồng là phải chăm sóc nhau không?". Đây là cách hòa giải, là cách níu kéo nhau gần hơn về mặt cảm xúc.
Nhưng nếu dựa trên Nghị định 282, khi người chồng mới sáp lại năn nỉ, đòi hỏi (mà không dùng vũ lực) thì vợ, trong cơn giận dỗi, hoặc có ý định "dằn mặt" chồng, có thể dễ dàng chạy ra phường tố cáo: vợ bị chồng ép quan hệ - chỉ vì người đàn ông đã không dừng lại ngay lập tức sau lời từ chối đầu tiên?
Chỉ cần bị gọi lên làm việc, bị lập biên bản và đứng trước mức phạt 30 triệu đồng, thì người chồng đã vừa bẽ mặt, vừa mất đi sự tôn trọng, và mất cả tiền bạc. Nhưng liệu sự phản ánh đó có đúng với bản chất của câu chuyện là người chồng thực sự bạo lực tình dục không, hay đó chỉ là sự trừng phạt một cách nóng vội trong một cuộc cãi vã không liên quan đến sex.
 |
| Giường ngủ- nơi hòa giải lý tưởng của nhiều cặp vợ chồng. Ảnh minh họa Freepik |
Giường ngủ - nơi hòa giải lý tưởng
Chúng ta cần phải nhìn nhận vai trò đặc biệt của chiếc giường ngủ trong hôn nhân. Nó không chỉ là nơi sinh hoạt, mà thường là "nơi hòa giải" lý tưởng của rất nhiều cặp vợ chồng.
Thời mới cưới, vợ chồng tôi từng bất đồng về chuyện tài chính, bất mãn về cách nuôi dạy con cái, hay bực bội vì những thói quen xấu của nhau. Cái giận đó, cái căng thẳng đó thường được đem lên giường ngủ. Rất nhiều người vợ, trong cơn giận, đã dùng tình dục như một sự trừng phạt, đó là hành vi "cấm vận" chồng.
Khi đó, người chồng sẽ làm gì? Để mặc gia đình căng thẳng, nguội lạnh, hay tìm cách tỉ tê, năn nỉ, “giao ban” để hàn gắn? Rất nhiều mâu thuẫn được hóa giải một cách tự nhiên và trọn vẹn nhất trên chiếc giường ngủ, thông qua sự gần gũi và giao tiếp thể xác, cảm xúc. Tình dục, trong bối cảnh này, là sự kết nối tâm hồn, là công cụ giúp xoa dịu những va chạm đời thường.
Nếu giờ đây, vì lo sợ bị phạt 30 triệu, người chồng phải ngay lập tức dừng lại và quay lưng đi sau lời từ chối đầu tiên, thì cái căng thẳng ban ngày sẽ kéo dài. Hôn nhân sẽ càng trở nên lạnh lẽo, và người đàn ông có thể tìm đến những mối quan hệ ngoài luồng để giải tỏa sự dồn nén, vì anh ta sợ bị "tố cáo" ngay trong chính nhà mình. Mục đích bảo vệ hôn nhân của luật pháp, vô tình lại trở thành mầm mống ly hôn.
Ai có thẩm quyền phán xét chuyện thầm kín?
Đây là mối lo ngại lớn nhất của tôi. Nếu một người vợ (hoặc chồng) đi tố cáo, liệu công an, cán bộ phường - những người hoàn toàn xa lạ - có đủ chức năng, đủ thời gian và sự tinh tế để lắng nghe, tìm hiểu căn kẽ, và phán xét chuyện thầm kín này một cách thấu tình đạt lý không?
Để làm rõ, vợ chồng phải khai tất tật chuyện phòng the của mình trước người ngoài. Đây là sự xâm phạm sâu sắc đến quyền riêng tư và sự bẽ mặt không gì bù đắp được. Liệu có dễ dàng để phân định đâu là năn nỉ, họ có phân biệt được: chồng ép buộc (cần phạt nặng), hoặc chồng muốn hàn gắn, hóa giải mâu thuẫn và vợ cố tình tố cáo để trừng phạt chồng (trong khi việc này cần hòa giải).
Nếu chúng ta không có một quy trình phân xử hợp tình, hợp lý có sự tham gia của các chuyên gia hôn nhân, thì việc áp dụng mức phạt 30 triệu một cách cứng nhắc sẽ làm rạn nứt hàng ngàn gia đình.
Tóm lại, tôi ủng hộ việc bảo vệ quyền con người, chống lại bạo lực tình dục. Nhưng quá trình thực thi, phải làm thế nào đừng để quy định này trở thành nguy cơ làm rạn nứt gia đình, hoặc nỗi lo sợ bị kiện cáo thay thế sự tin tưởng và nhường nhịn - nền tảng quan trọng nhất của một mái ấm.
Trần Minh Quang (Đồng Nai)
Mời bạn đọc tham gia diễn đàn 'Phạt 30 triệu đồng khi ép vợ hoặc chồng quan hệ - được không?'. Bài viết bày tỏ quan điểm, chia sẻ câu chuyện thực tế, tranh luận về điều luật, xu thế phát triển của xã hội... xin gửi về địa chỉ: online@baophunu.org.vn. Bài được sử dụng sẽ nhận nhuận bút theo quy định của tòa soạn. |