PNO - Hãy đảm bảo cho cha mẹ già của mình ăn uống đầy đủ 3 bữa mỗi ngày, nếu ở xa thì có sự sắp xếp phù hợp, gọi điện thăm hỏi…
Chia sẻ bài viết: |
Đoàn xuân Hạc 16-06-2024 09:38:16
Cuộc sống mỗi người một hoàn cảnh. Con không giúp được mình vì lý do nào đó nhưng cũng không làm khổ mình thì thôi cũng được. Nếu may mắn hơn thì con lo cho mình được phần nào hay hoàn toàn thì tốt biết bao. Đó là cái phước. Có câu : người già từng là trẻ con nhưng trẻ con chưa từng là người già. Cuộc sống có thể đầm ấm hay cô độc
Chẳng may rơi vào hoàn cảnh không như ý thì cũng hãy cố gắng lên . Niềm vui trong cuộc sống không chỉ có một vài điều
Thịnh 09-06-2024 11:55:04
Cha mẹ già thì con phải lo, đừng hở chút lôi con dâu ra, không có quy định nào con dâu phải lo cơm nước. Chú này tệ hơn cha mình, cha mình ở nhà đạp xe đạp ra đầu đường đi chợ, xong về nấu cho mẹ của mình ăn chung. Còn mẹ thì quét cái nhà, làm ly nước cho cha uống. Cắm nồi cơm điện, luộc mớ rau, luộc cục thịt hay chiên đậu hũ... chẳng lẽ không biết làm. Thật tệ, còn đem mình ra bàn dân thiên hạ để bêu riếu. Xin hỏi khi chú còn trẻ chú nuôi con trai con gái chú hay nuôi con dâu??
Hồng Nhung 09-06-2024 09:47:26
Lo cho chú là trách nhiệm của các con chú chứ sao lại là con dâu? Con gái lấy chồng xa là không cần có trách nhiệm à? Sao mọi thứ cứ đổ thừa cho dâu?
Lisa Vũ 09-06-2024 08:49:50
mọi việc xảy ra đều có lý do của nó, nếu trước khi nói người thì phải nhìn lại mình, nếu thấy con dâu đối xử tệ với mình thì phải nhìn lại xem mình đối xử với dâu tốt cỡ nào...!?
Nếu con nào cũng là con, coi con dâu như con gái trong nhà vậy tại sao khi phải ăn cơm hộp thì chú chỉ biết trách mỗi con dâu? Con trai chú và chú không biết nấu cơm thì thiết nghĩ con dâu cũng không nhất thiết phải biết nấu (hoặc phải làm osin lo cơm nước - như chú đang nghĩ)
Nguyễn Thị Phương 09-06-2024 00:11:12
Ông này nuôi hai đứa từ nhỏ đến trưởng thành mà không biết nấu ăn là vô lý. Ông chưa quá già, quá yếu , nếu con lo được thì tốt , nếu chưa lo được thì cũng đừng nên trách cứ, mình nên tự lo sinh hoạt hàng ngày và sống tĩnh tâm, cuộc sống tụi trẻ bây giờ nhiều áp lực lắm , nên nhìn bằng cái nhìn cảm thông ( ý kiến của một bà cụ U 70 và đã có cháu nội )
Minh Ngọc 07-06-2024 22:53:13
Phải đổi tiêu đề là "có con lớn vẫn phải ăn cơm hộp". Thế lúc chưa có con dâu thì ăn gì khi mà ông ấy cũng chia tay vợ từ lâu.
Tùng Xèng 07-06-2024 18:27:56
1. Trước khi có dâu, chú ấy ăn ra sao? Sao lại đổ lỗi cho việc ăn cơm hộp của chú lên đẩu cô dâu vậy?
2. Lo bữa ăn cho chú là trách nhiệm của con trai, không phải của riêng con dâu.
Dù là vợ chồng gắn bó với nhau suốt đời vẫn cần có những “ngày của riêng mình” để làm những gì mình thích - một mình.
Phụ nữ nắm trong tay quyền chọn chồng, và khi chọn sai, họ ly hôn để chọn lại - chuyện bình thường thôi!
Đọc bài NTK Quách Thái Công "không muốn có con" và không cần ai "lo giùm", tôi thấy như nói hộ mình sau 6 năm chữa hiếm muộn để "phải có con"
Mệt mỏi, căng thẳng, cô độc, tuyệt vọng... suốt thời gian dài vò võ một mình nuôi con, chị đã chọn ly hôn như 1 giải pháp để hồi sinh.
Tìm đến anh là tìm đến bình yên. Đó là lý do cô chọn anh giữa rất nhiều ứng viên đẹp trai, nhà giàu, hào hoa, lịch lãm.
Không muốn tụt lại phía sau, không muốn các con chịu thêm áp lực, cả vợ và chồng đều thống nhất hạn chế lời than vãn.
Tôi lắp camera khắp các phòng để thường xuyên theo dõi con. Ở lứa tuổi 6 và 8 tuổi, các con khiến tôi không thể yên lòng.
Các cặp đôi có cần nói với nhau về chăn gối ngoài cửa phòng the hay không?
Tôi tận mắt chứng kiến chuyện ngoại tình diễn ra, công khai và trắng trợn, trong những văn phòng vốn được xem là chuyên nghiệp, hiện đại.
Sốt đất đi qua để lại trên quê tôi những “đại gia” sống trên đống tiền, nhưng chất lượng sống của họ rất thấp.
Thật kỳ quặc khi nhiều người cho việc ngoại tình nơi công sở là bình thường, và nếu đồng nghiệp chỉ trích hay tỏ vẻ khinh thường, nghĩa là… làm quá lên!
Chị biết dẫu có tiếc nuối công việc cũ nhưng buộc phải quên đi để tiếp tục bước đến tương lai.
Có thể nói, công sở chính là môi trường “màu mỡ”, thuận lợi cho "virus ngoại tình” sinh sôi, phát triển.
Cô nghĩ đồng nghiệp chỉ là người dưng, chẳng ân tình, chưa cảm mến gì, cớ sao phải phục vụ họ?
Cả nhà đã quen với vai trò “siêu nhân ngày hè” quán xuyến mọi thứ từ A - Z của chị Hai mà quên rằng năm nay chị đã 55 tuổi.
Bài học về sự chia ly mất mát ai chưa từng vấp phải, nhưng có mấy người thực sự học được?
Họ chỉ mong một chuyến đi nào đó được ngồi thong dong duỗi chân rộng rãi, nhắm mắt thư giãn.
Những khát khao mòn mỏi và cô đơn khiến mẹ không thể dịu dàng được với ba…