Chia sẻ bài viết: |
Hết giới thiệu con, họ lại giới thiệu người cho cô xem mắt. Trai tân có, goá vợ có, ly hôn vợ có, và người cả thần kinh không bình thường.
Chuyện chồng "trốn" đi họp lớp khiến trái tim Hoài đanh lại vì sự vô tâm của chồng, chỉ ngày mai thôi, cô sẽ nộp đơn lên tòa án.
Hết lòng yêu thương chồng và thương cả con chồng, vậy mà sau lưng tôi anh lại dan díu với người vợ cũ, biến tôi thành kẻ ngốc đáng thương.
Hai chúng tôi đã sống cùng cuộc đời, nhưng bỏ quên rất nhiều thứ, quên cả việc chúng tôi từng yêu nhau.
Tôi không nghĩ đời mình lại có ngày rơi vào tình cảnh trớ trêu như thế này.
Xe của bố, ông có quyền bán, chúng tôi không có quyền can thiệp nhưng giá như, bố chọn cách làm tế nhị hơn thì chồng tôi sẽ đỡ tự ái.
Mỗi khi cơn giận chồng con chực trào lên là tôi lại hít thở thật sâu. Dần dần, chính tôi tự thấy khuôn mặt mình bớt đi sự nhàu nhĩ, mỏi mệt.
Chia tay, anh chị còn nhắn tin, gọi điện cho nhau nhiều hơn thời kỳ hôn nhân. Họ tích cực trao đổi để các con được giáo dục tốt nhất.
Đến hôm nay, Ngọc không còn muốn phải phụ thuộc cảm xúc vào chồng, mọi buồn vui, đau khổ đều dựa vào anh để đòi được yêu thương nữa.
Chồng tôi như gà mắc tóc trên giường, tôi đồ do anh chưa quen việc… cai bao cao su.
Làm sao có thể yên tâm giao con cho người khác coi ngó, chăm sóc, dù đó có là cha ruột đi chăng nữa.
Ly hôn luôn là một câu chuyện buồn, buồn nhất là với những đứa trẻ khi phải phân vân giữa việc ở với mẹ hay ở với bố.
Chồng la mắng tôi ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân. Tôi rất cô đơn khi chồng không đứng về phía mình mà chỉ nghe mẹ và chị gái.
Bà mẹ dắt theo các con tới tìm luật sư, mong giúp giành quyền nuôi các con, nhưng điều đó không hề đơn giản.
Những câu hỏi cứ hỏi đi hỏi lại, những câu chửi cứ chửi đi chửi lại. Một mô típ giống hệt nhau trong những lần chị gào lên: “Tôi cần nói chuyện”.
Ba giờ sáng, anh nhắn cho tôi, nói con đã khỏe. Tôi thở phào, đêm nay dù không còn là gia đình trọn vẹn nhưng chúng tôi đã thức trắng cùng nhau.
Cuộc hôn nhân thứ 2 ngỡ sẽ hạnh phúc, nhưng cuối cùng lại đầy nỗi thất vọng, mệt mỏi. Và rồi, tôi chọn dừng lại.
Vợ cũ giàu, tiền tiêu không hết, con sẽ được học trường quốc tế nhưng anh Tân vẫn nhận nuôi con. Anh xác định chỉ con sống với mình mới an toàn.