PNO - Tôi từng không đóng đủ số tiền quỹ lớp vì tôi thấy khoản thu vô lý, nhưng tôi chưa bao giờ để con tủi thân vì bị cô lập.
Chia sẻ bài viết: |
Phạm Đức Trí 29-05-2024 10:49:00
Tôi là trưởng ban phụ huynh của lớp con tôi. Khi thu quĩ lớp tôi cũng nói chủ thu vừa đủ cho các hoạt động in ấn và học tập của các con. Chừng nào liên hoan hết bao nhiêu lúc ấy sẽ thu thêm. Trong lớp có vài phụ huynh không đóng quĩ vì khoản này là tự nguyện. Tôi thấy bình thường thôi, họ không đóng cũng có lý của họ. Thế nhưng có vài bà mẹ rất hung dữ, bắt chúng tôi cung cấp danh sách người chưa đóng quĩ để chỉ tận mặt. Tôi không đồng ý chuyện đó, chính tôi lại là người bị chửi mắng vì không bắt buộc được vài phụ huynh kia đóng quĩ, tôi phải chịu trách nhiệm với lớp. Vậy mà lúc bầu ban đại diện thì sao mấy người đó không làm, chẳng ai chịu làm tôi mới phải làm ban đại diện. Nói chung chuyện đóng quĩ là tự nguyện, không ai bắt ai được, không ai có quyền chỉ mặt người ta mắng được, người ta có phạm tội đâu. Chắc có lẽ tôi vậy nên bị ghét, không ai muốn một trưởng ban đại diện "hiền" như thế cả, làm ảnh hưởng số thu của lớp của trường.
Anh Thơ 29-05-2024 10:42:44
Sống trong tập thể thì cần biết nhu biết cương, còn không thì hỏng đấy. Có nhiều bà mẹ cứ dương dương tự đắc cho là ta đây đúng. Sau này những đứa trẻ lớn lên sẽ thế nào, chúng cũng suốt ngày đi trách móc, đổ lỗi, giãy nảy khi không như ý à, đụng tí là tổn thương à. Tôi đang nói tới câu chuyện của bà mẹ đăng lên mạng vì con không được ăn gà rán đó.
Phạm Dũng 29-05-2024 10:39:31
Đúng vậy, đừng lúc nào cũng quá tiêu cực và đóng đinh rằng quĩ lớp là sai trái. Thấy thu không hợp lý dứt khoát không đóng nhưng nếu những khoản thu đó là cần thiết cho con thì cha mẹ cần linh hoạt. Tuy nhiên làm gì thì làm đừng có đem con ra làm đối tượng để công kích, hơn thua.
Giang 28-05-2024 22:00:08
Tôi đồng tình với bạn. Cả lớp có 31/32 học sinh đóng tiền riêng con mình không đóng thì nên đón con về, sao phải kêu ầm lên như mình có đóng tiền mà con không được ăn.
vhoat 28-05-2024 16:35:53
tôi không hiểu bà này nói j, thấy ba phải,dẹp
Hồng Nhung 28-05-2024 11:10:29
Nhiều năm tôi làm Ban đại diện cha mẹ học sinh, tôi chưa bao giờ thu những khoản vô lý. Đối với khoản thu hội phí 100.000đ/tháng/1 bé mầm non do Trường nhờ Hội thu, tôi đứng ra thu hộ nhưng những trường hợp khó khăn thì tôi không thu, Trường cũng không bắt buộc phải thu. Khoản thu đó là Trường dùng để chăm lo cho các bé. Đối với các bé mà PH không nộp khoản đó, các cô vẫn chăm lo cho các bé (quà, bánh) như các trường hợp khác, không có sự phân biệt.
Đối với con ở bậc tiểu học, nếu các bé không được nhà trường khen thưởng chúng tôi vận động tiền, không đủ thì tôi bù tiền túi để mua vài quyển tập tặng cho các con để động viên các con. Một vài PH có thời gian thì nấu cho con vài món ăn nhẹ...
Tôi thấy vấn đề đơn giản, do cách làm, cách nghĩ của người lớn thôi. Mong mọi người nghĩ đến các con để các con có tuổi thơ trọn vẹn.
Nguyễn Ý Nhi 27-05-2024 20:12:10
Bài viết này nói chuẩn. Nếu có điều kiện kinh tế tôi bao cả lớp luôn, quỹ phụ huynh tôi vẫn không đóng thêm 1 xu thì chẳng ai dám động tới con tôi. Còn không thì tôi đón con về sớm chứ không thể bắt cả lớp không liên hoan chỉ vì một mình con chị chưa đóng tiền.
Sau này, khi chị ốm, qua lời cháu gái kể, tôi mới biết, chị Hai đã phải dè sẻn chi tiêu để lo những bữa cơm họp mặt cả gia đình.
Mọi người lên án vợ tôi, cho rằng cô ấy mắc chứng OCD sạch sẽ. Nhưng cô ấy nói, ở bẩn mới đáng sợ chứ!
Chồng thất nghiệp, nhốt mình trong nhà, nếu có ra ngoài cũng chỉ đi nhậu. Tôi trở thành trụ cột duy nhất của gia đình.
Mái ấm không cần phải là đất cằn, tình yêu không cần hóa thành sỏi đá để rèn con bản lĩnh.
10 giờ đêm, em gái gọi điện cho tôi: “Nhà chị còn phòng nào trống không, cho mấy mẹ con em tá túc vài ngày. Khách bên chồng đột ngột tới chơi".
Đừng vì hạnh phúc của con mà nắm giữ gia đình khi “bên kia” buông tay. Phải có chính kiến, thế mới giải thoát cho mình và cả người thân của mình.
Nếu quay về ở chung với mẹ, gánh nặng của gia đình lớn lại lần nữa oằn lên vai chị.
“Cuộc sống ngắn ngủi, vui được lúc nào cứ vui”, chồng Hà nói với Hà vậy trước mỗi chuyến đi du lịch cùng bạn bè.
Nhiều nghiên cứu chỉ ra, ngáy đứng hàng thứ ba trong các nguyên cớ đổ vỡ gia đình, trong đó tình dục “giơ đầu chịu báng” chính yếu.
Tôi thấy mình được thương quá chừng khi lễ có thể ngủ nướng thật ngon, ăn những món nóng hổi, tâm tình than thở cùng mẹ.
Những ngày ở bệnh viện, chị vừa xấu hổ vừa giận lối hành xử của cha. Bây giờ chị mới hiểu tại sao em trai chọn cách để cha lại một mình.
Vừa trả xong nợ đất, vợ chồng chị có thể thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ anh lại đăng ký mở thẻ tín dụng để... hào hứng làm con nợ.
Các ông chồng chẳng có biểu hiện “cơi nới” hay “tăng gia sản xuất” bên ngoài. Ấy vậy mà sao các ông đồng loạt có biểu hiện “ngán vợ”, thật khó hiểu.
"Sao người vợ ấy có thể chịu đựng được đến vậy?". Câu hỏi day dứt hẳn không ít lần vang lên trong lòng những ai chứng kiến cảnh bạo lực gia đình.
Việc cha mẹ thiên vị con dâu, con rể khiến không khí gia đình tôi ngày càng nặng nề, tình anh em chia rẽ.
Vợ chồng Ngân chọn thuê nhà vì thích lối sống hưởng thụ để trải nghiệm nhiều thứ hơn là cố gắng vay mượn để làm chủ một căn nhà.
Anh thú nhận rằng sau vài cuộc chuyện trò liên quan đến công việc, cô ấy đã trở thành người cho anh cảm giác được lắng nghe...
Bài viết này không thay thế thuốc chữa bệnh… chán chồng, nhưng có thể giúp cải thiện chất lượng chồng trong mắt vợ.