PNO - Tôi từng không đóng đủ số tiền quỹ lớp vì tôi thấy khoản thu vô lý, nhưng tôi chưa bao giờ để con tủi thân vì bị cô lập.
Chia sẻ bài viết: |
Phạm Đức Trí 29-05-2024 10:49:00
Tôi là trưởng ban phụ huynh của lớp con tôi. Khi thu quĩ lớp tôi cũng nói chủ thu vừa đủ cho các hoạt động in ấn và học tập của các con. Chừng nào liên hoan hết bao nhiêu lúc ấy sẽ thu thêm. Trong lớp có vài phụ huynh không đóng quĩ vì khoản này là tự nguyện. Tôi thấy bình thường thôi, họ không đóng cũng có lý của họ. Thế nhưng có vài bà mẹ rất hung dữ, bắt chúng tôi cung cấp danh sách người chưa đóng quĩ để chỉ tận mặt. Tôi không đồng ý chuyện đó, chính tôi lại là người bị chửi mắng vì không bắt buộc được vài phụ huynh kia đóng quĩ, tôi phải chịu trách nhiệm với lớp. Vậy mà lúc bầu ban đại diện thì sao mấy người đó không làm, chẳng ai chịu làm tôi mới phải làm ban đại diện. Nói chung chuyện đóng quĩ là tự nguyện, không ai bắt ai được, không ai có quyền chỉ mặt người ta mắng được, người ta có phạm tội đâu. Chắc có lẽ tôi vậy nên bị ghét, không ai muốn một trưởng ban đại diện "hiền" như thế cả, làm ảnh hưởng số thu của lớp của trường.
Anh Thơ 29-05-2024 10:42:44
Sống trong tập thể thì cần biết nhu biết cương, còn không thì hỏng đấy. Có nhiều bà mẹ cứ dương dương tự đắc cho là ta đây đúng. Sau này những đứa trẻ lớn lên sẽ thế nào, chúng cũng suốt ngày đi trách móc, đổ lỗi, giãy nảy khi không như ý à, đụng tí là tổn thương à. Tôi đang nói tới câu chuyện của bà mẹ đăng lên mạng vì con không được ăn gà rán đó.
Phạm Dũng 29-05-2024 10:39:31
Đúng vậy, đừng lúc nào cũng quá tiêu cực và đóng đinh rằng quĩ lớp là sai trái. Thấy thu không hợp lý dứt khoát không đóng nhưng nếu những khoản thu đó là cần thiết cho con thì cha mẹ cần linh hoạt. Tuy nhiên làm gì thì làm đừng có đem con ra làm đối tượng để công kích, hơn thua.
Giang 28-05-2024 22:00:08
Tôi đồng tình với bạn. Cả lớp có 31/32 học sinh đóng tiền riêng con mình không đóng thì nên đón con về, sao phải kêu ầm lên như mình có đóng tiền mà con không được ăn.
vhoat 28-05-2024 16:35:53
tôi không hiểu bà này nói j, thấy ba phải,dẹp
Hồng Nhung 28-05-2024 11:10:29
Nhiều năm tôi làm Ban đại diện cha mẹ học sinh, tôi chưa bao giờ thu những khoản vô lý. Đối với khoản thu hội phí 100.000đ/tháng/1 bé mầm non do Trường nhờ Hội thu, tôi đứng ra thu hộ nhưng những trường hợp khó khăn thì tôi không thu, Trường cũng không bắt buộc phải thu. Khoản thu đó là Trường dùng để chăm lo cho các bé. Đối với các bé mà PH không nộp khoản đó, các cô vẫn chăm lo cho các bé (quà, bánh) như các trường hợp khác, không có sự phân biệt.
Đối với con ở bậc tiểu học, nếu các bé không được nhà trường khen thưởng chúng tôi vận động tiền, không đủ thì tôi bù tiền túi để mua vài quyển tập tặng cho các con để động viên các con. Một vài PH có thời gian thì nấu cho con vài món ăn nhẹ...
Tôi thấy vấn đề đơn giản, do cách làm, cách nghĩ của người lớn thôi. Mong mọi người nghĩ đến các con để các con có tuổi thơ trọn vẹn.
Nguyễn Ý Nhi 27-05-2024 20:12:10
Bài viết này nói chuẩn. Nếu có điều kiện kinh tế tôi bao cả lớp luôn, quỹ phụ huynh tôi vẫn không đóng thêm 1 xu thì chẳng ai dám động tới con tôi. Còn không thì tôi đón con về sớm chứ không thể bắt cả lớp không liên hoan chỉ vì một mình con chị chưa đóng tiền.
Chính sự thấu hiểu sẽ dạy bạn cách yêu thương, trân trọng những phụ nữ quanh mình.
Đằng sau vỏ bọc “yêu thương” ấy là sự giám sát triền miên, là cảm giác không được sống tự do trong chính cuộc đời mình.
“Thằng Tuấn con chị đi làm ở đâu chưa?”. Câu hỏi chạm vào nỗi niềm chất chứa bấy lâu của bà Năm.
Những đêm trằn trọc, Thuận không hiểu vì đâu cuộc hôn nhân của mình ra nông nỗi này...
Khi mức định số 1 không thành, người ta có thể phải chấp nhận “nguyện vọng 2”, bớt khắt khe hơn.
Gây áp lực buộc mẹ ngủ chung để "canh chừng ba", dùng cả hạnh phúc của con trai để... dọa mẹ. Đấy có phải cách thỏa đáng hay chưa?
Viết nhật ký là cách để quay lại đối diện với chính mình, ôm lấy những buồn vui…
Tôi đang chạnh lòng. Cái chạnh lòng rất đàn bà khi chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Họ như 2 mũi tên, mỗi mũi lao theo một hướng. Nếu không yêu thương nhau đủ nhiều, 2 mũi tên ấy có thể chẳng còn cơ hội trở về bên nhau.
Chúc các con thi tốt. Và nếu không tốt lắm, thì cũng chẳng sao. Tuổi 18 chưa phải là tuổi để gánh cả bầu trời.
Tại sao cùng là yêu, cùng là chăm sóc và hy sinh, nhưng ở đàn ông thì được tán thưởng, ở phụ nữ thường lại bị dè bỉu?
Những lời nói ấm áp như tín hiệu về sự chân tình, hào sảng, khắc sâu vào lòng Chi ấn tượng về người bạn tốt. Thế nhưng thực tế thì ngược lại.
Có những cuộc vui trở thành gánh nặng. Chén rượu, ly bia biến thành xiềng xích vô hình.
Cuộc nói chuyện của tôi và bố vợ không nhiều lời nhưng thời gian đủ nhiều để suy ngẫm.
Trong tháng này, anh trai đã 2 lần "triệu tập" chị em tôi về nhà vì ba mẹ không chịu ngủ chung.
2 tháng sau câu trả lời dứt khoát ấy, họ chia tay. Có người cho rằng cô sáng suốt, nhưng cũng có người nói cô so đo tiền bạc trong tình yêu.
Tận sâu thẳm lòng mình, cô mong người phụ nữ ấy luôn hạnh phúc, nhận được sự tử tế, chân thành.
Trong khi cả xóm đinh ninh bà Trần Thi Thu sẽ sống cô độc đến cuối đời, thì... đùng một cái bà mặc áo cưới cô dâu ở tuổi 59.