PNO - Lần này, chị quyết định buông hết, vì thấy không đủ sức để gồng gánh nữa. Chị càng cố gắng thì anh càng lười.
Chia sẻ bài viết: |
Jennynguyen 20-02-2023 16:36:09
Bạn sai ngay từ đầu. Chồng thất nghiệp không làm ra tiền .mà còn cái vẫn no đủ anh ta còn phè phởn uống cà fe tụ họp cùng bạn bè. Là bạn đưa tiền cho anh ta. Nếu ngày từ đầu, anh ta không đi làm thì bạn lập tức cắt giảm chi tiêu. Đưa con vè bên ngoại nói là nhờ ngoạn nuôi(bạn lén đưa tiền nhưng đừng cho anh ta biết). Dấu tiền và không cho anh ta tiền nữa coi anh ta đi đâu chơi. Không phải anh ta vô tâm. Mà anh ta ích kỷ không thương yêu gì bạn cả. Cùng lắm là ly hôn cho anh ta tự kiếm tiền nuôi thân rồi mới sáng mắt ra.!
Hương Hoàng 19-02-2023 23:50:13
Chồng bạn vô tâm thế, mẹ con bạn về bên ngoại một thời gian để nghỉ ngơi và dưỡng sức, càng lâu càng tốt, và mang hết tiền đi, để anh ta phải tự kiếm việc nuôi bản thân và vì vậy mà biết cách quan tâm đến người khác, bỏ thói sống ích kỷ độc ác đó đi
Giữa guồng quay tất bật của phố thị, một số gia đình băn khoăn với quyết định nên tiếp tục gắn bó với thành phố hay tìm đường về quê.
Nghe tới bệnh viện, 10 người thì hết 9 người ngán ngẩm, chẳng mong có ngày phải bước chân vô. Cha tôi ắt hẳn là người thứ mười, ông thích nhập viện.
Ở tuổi 65, cô Liên có con nhưng vẫn chọn sống một mình từ khi chồng cô qua đời.
Một cuộc hôn nhân đã mục nát, chỉ còn lại sự đau khổ và nước mắt, có nên được giữ lại?
Anh không chỉ làm khổ tôi mà còn làm khổ cả ba mẹ tôi, cả đứa con mà tôi cứ ngỡ sẽ là sợi dây kết nối hạnh phúc.
Tôi cứ mắt nhắm mắt mở mà sống nên lại thấy thoải mái, không còn để ý đến sự bừa bộn của mẹ chồng nữa.
Mỗi khi gặp mâu thuẫn gia đình, không ít người chọn cách gõ vài dòng tâm sự lên mạng. Điều họ thường nhận về là những lời kêu gọi buông tay.
Một cái nắm tay, một lời xin lỗi hay một cuộc trò chuyện chân thành có thể chữa lành những vết rạn, đưa con thuyền gia đình về bến bình yên.
Cùng với xe đạp điện, tôi mua thêm đồng hồ thông minh có định vị để kiểm soát lịch trình của con cũng như liên lạc khi cần.
Nếu phải chọn một điều khiến tôi mệt mỏi nhất trong suốt thời gian làm dâu, thì đó chính là nếp sống của mẹ chồng.
“Mẹ thấy sống như vậy rất yên ổn. Tụi con cũng nên để mẹ yên đi”, câu kết của mẹ khiến chị em tôi bần thần ngó nhau.
Theo nhận định có phần bất an của tôi, là trông cô ấy có vẻ khá mạnh chuyện ấy, nguy cơ khó dễ cho tôi...
Mấy năm qua Tuấn gồng mình chống chọi với nhiều áp lực: áp lực trong công việc và cả việc làm yên lòng vợ trong nỗi bất lực.
Một phụ nữ có nội lực cả bên trong lẫn bên ngoài sẽ hiểu được giá trị của mình; từ đó, họ có quyền bộc lộ bản chất, khả năng, nhu cầu…
Đồng hành trong hôn nhân không chỉ là gánh vác, chia sẻ để trưởng thành mà còn là biết nâng niu, thả lỏng để được cùng nhau trẻ lại.
Chúng tôi từng cảnh báo Quyên, nhưng cô như người đi trên băng mỏng, liều lĩnh chấp nhận đánh cược để có được Dũng.
Thời nào cũng vậy, để tình cảm đôi bên ngày càng gắn kết thì cần phải có sự đồng hành, sẻ chia.
Anh đồng ý ly hôn với điều kiện duy nhất: bé Bo ở với anh. Tới lúc này, vợ mới lật bài: Bo không phải con ruột của anh.