PNO - Lần này, chị quyết định buông hết, vì thấy không đủ sức để gồng gánh nữa. Chị càng cố gắng thì anh càng lười.
Chia sẻ bài viết: |
Jennynguyen 20-02-2023 16:36:09
Bạn sai ngay từ đầu. Chồng thất nghiệp không làm ra tiền .mà còn cái vẫn no đủ anh ta còn phè phởn uống cà fe tụ họp cùng bạn bè. Là bạn đưa tiền cho anh ta. Nếu ngày từ đầu, anh ta không đi làm thì bạn lập tức cắt giảm chi tiêu. Đưa con vè bên ngoại nói là nhờ ngoạn nuôi(bạn lén đưa tiền nhưng đừng cho anh ta biết). Dấu tiền và không cho anh ta tiền nữa coi anh ta đi đâu chơi. Không phải anh ta vô tâm. Mà anh ta ích kỷ không thương yêu gì bạn cả. Cùng lắm là ly hôn cho anh ta tự kiếm tiền nuôi thân rồi mới sáng mắt ra.!
Hương Hoàng 19-02-2023 23:50:13
Chồng bạn vô tâm thế, mẹ con bạn về bên ngoại một thời gian để nghỉ ngơi và dưỡng sức, càng lâu càng tốt, và mang hết tiền đi, để anh ta phải tự kiếm việc nuôi bản thân và vì vậy mà biết cách quan tâm đến người khác, bỏ thói sống ích kỷ độc ác đó đi
“Tình dục cận lâm sàng” có thể là hạt mầm nảy nở sự thiếu tôn trọng, thiếu trách nhiệm về tình dục, ảnh hưởng tiêu cực đến hôn nhân, hạnh phúc.
Nếu lần yêu này thành công, sẽ là lần thứ tư Phương kết hôn, sau khi người thứ ba vừa dời đi chưa đầy nửa năm.
Lúc đó, tôi cảm thấy cô đơn, trốn vào toilet và khóc. Tự hỏi, có phải mình đã sai lầm khi chọn một người đàn ông vô tâm?
Hoài nói với chồng: “Em vốn dĩ không phải là người nhỏ nhen, nhưng cách cư xử của mẹ nhiều lần khiến em chịu không nổi”.
Khi bạn bè khen số sướng, Hải Anh đã nói: “Chị chưa thấy ai ngồi không mà hưởng phước em ạ. Hạnh phúc không tự nhiên mà có được”.
Tôi tâm sự với cậu bạn: "Vợ tôi nổi dậy đòi đi làm kiếm tiền, đòi làm trụ cột thứ 2 trong nhà ông ạ".
Ngày cưới đáng lẽ là ngày vui nhất thì với Vân, đó lại là ngày đối diện với cú sốc bất ngờ từ anh chồng.
Người ta hay kể chuyện con gái giận chồng bế con về nhà ba má, chuyện kể của chị là đứa con trai giận vợ.
Mẹ ruột tôi già cả, quê xa, được các cháu cho coi dâu đảm đang trên Facebook, khiến bà vui lắm. Bà bảo tôi tốt số.
Tình cảm giữa chị và người mới chưa tới đâu thì chồng cũ đột ngột quay về, nhanh hệt lúc anh ta dứt áo ra đi.
Tôi bận say sưa trong những màu sắc mới mẻ của đồng tiền dễ kiếm, của hương vị yêu đương...
Đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão là văn minh hay bất hiếu?
Xung quanh tôi không thiếu những người cha, người chồng "2 mặt", tốt đẹp dâng hết cho bên ngoài, về nhà là xả ra thô lỗ cục cằn.
Chuyện ăn uống xứng đáng nằm trong “danh mục” của hạnh phúc, thậm chí trên tốp đầu.
Tôi hỏi: “Liệu trong số những người đủ đầy chồng con, có ai tự tin mình hạnh phúc hơn Chi?”. Không ai trả lời.
Có người nói hôn nhân là thời điểm. Có lẽ cái “thời điểm” ấy của tôi vẫn chưa đến hoặc tôi vẫn chưa bị cuốn vào tình yêu.
Hình như tiền trong túi chồng Thu có chân, hễ anh có đồng nào, chúng phải tìm cách chạy đi bằng hết.
Ai sẽ là người lo cho người già khi con cái họ cũng lâm cảnh nợ nần chồng chất?