PNO - Ba mẹ có hứa cho chúng tôi một mảnh đất nhưng giờ việc làm ăn gặp khó khăn, ông bà muốn bán để trả nợ. Chồng tôi thấy khó chịu...
Chia sẻ bài viết: |
Yến 18-09-2020 20:44:31
Em cần phải mềm mỏng và kiên quyết với Ck; nhưng cũng nhờ cơ hội này cho biết bản chất của ông xã; vậy nên em nên tự mình làm thêm về Tài chính và để dành riêng cho mình và gia đình mình; sau này BM có mua lại cho nữa cũng giữ mình ên để dự phòng cho cả mình, gia đình nhỏ của mình và cả cho BM mình; hãy nói là BM không hồi phục lại được.
M.Y 16-09-2020 18:52:03
Bạn ạ, đúng là chồng của bạn có thái độ sống "tài lợi", rất đáng chê trách. Nhưng dù sao, bạn cũng nên cố gắng hết sức để mềm dẻo thuyết phục anh ấy nhìn lại, trước khi cả hai vì chuyện này mà dẫn đến ly tan. Hiện tại các bạn vẫn đang sống sung túc, là một lý do để bạn khơi gợi lòng tự trọng và biết điều của anh ấy, trước sự khó khăn của cha mẹ mà các bạn còn chưa giúp được gì. Bạn thử đặt trường hợp ngược lại, nếu hoàn cảnh của ba mẹ em đổi lại là ba mẹ anh, anh sẽ ứng xử ra sao ?
Đoành Hoàng 16-09-2020 15:23:53
Loại đàn ông như anh con rể trong chuyện đúng là có ở đời mà ! Khuyên cô gái và bố mẹ cô nên bình tâm và cẩn thận hơn !
Người ta hay nói thất tình không đáng sợ bằng thất nghiệp. Điều đó thật đúng, nhất là khi chúng ta thất nghiệp ngay trước tết.
Dù tình cảm với chồng đã sứt mẻ, nhưng vì giữ thể diện mà chị Mai phải trở thành diễn viên bất đắc dĩ suốt mấy ngày tết.
Từ ngày anh trai chồng có vợ, tự nhiên việc đón tết của tôi trở nên nặng nề vì những áp lực không tên.
Cả nhà đang vui bỗng sững người vì câu nói của chị. Trước nay chị vẫn không ưa tôi, nhưng có nhất thiết nói những lời không hay vào đầu năm mới?
Có người luôn khoe điều tốt đẹp chồng dành cho mình. Có người chồng có “tòm tem” bên ngoài, vẫn không lời trách cứ...
Mùng Một tết, má mặc áo dài, ngồi nghiêm chỉnh tên ghế, cầm xấp phong bì đỏ chúc tết và lì xì con cháu. Má vẫn khỏe mạnh và minh mẫn.
Nhân dịp năm mới, nhiều người không chỉ “tút tát, tân trang” nhà cửa, ngoại hình, mà còn chú trọng việc “dọn mình đón tết”.
Càng có tuổi, người ta càng dễ nhận ra sự nhạt nhẽo trên giường mỗi năm mỗi “lũy tiến” nhanh hơn so với cùng kỳ năm ngoái.
Má nhắc "cắt tỉa giàn hoa giấy, lau bàn thờ, quét mạng nhện..." là anh biết tết đang đuổi tới bên lưng. Thằng Dũng của má đã thêm một tuổi...
Tôi luôn tự hỏi, liệu có mấy lần trong cuộc đời mẹ được mặc lên mình những tấm áo đẹp? Có lẽ chỉ là đếm trên đầu ngón tay đấy thôi.
Tôi cứ nghĩ tết năm nay sẽ đỡ nặng nề hơn vì bớt được khoản dọn dẹp nhà cửa nhưng mọi dự định không thành.
Ai bảo con gái thành phố không biết nấu ăn? Ai bảo lớp trẻ bây giờ chỉ thích cơm tiệm? Lần đầu về quê chồng, con đã khéo “trổ tài” vào bếp.
Năm nào, nhà bác Thảo cũng đón con cháu về ăn tết với tâm trạng phấp phỏng lo lắng vì thiếu tiền.
Tết này, công ty tôi thưởng 2 tháng lương. Vậy mà vợ tuyên bố chỉ cho tôi 1,5 triệu dồng xài tết.
“Giá hồi xưa chú chịu để cô sinh thêm 1 em trai nữa thì giờ mỗi năm Tết đến, nhà đã không lạnh lẽo như thế”
Dù sao đó cũng là khoản nợ của gia đình chị, chị phải gánh vác, vợ chồng chúng tôi giúp được chừng nào hay chừng đó.
Nát óc tính toán mua sắm để biếu, tặng người thân đã mệt mỏi. Việc biếu quà cho sếp còn cực nhọc hơn nhiều.
Sáng vừa bảnh mắt ra, chị Hai gọi: “Mày xem lại vợ mày, nó viết gì trên mạng”. Tôi vội kiểm tra điện thoại và thở dài...