PNO - Bà thầm khao khát một điều không tưởng. Đó là đại gia đình đoàn tụ như xưa, con cháu dọn về căn biệt thự này ở chung với bà.
| Chia sẻ bài viết: |
Hữu Châu 02-11-2024 01:38:41
Người giàu cũng khóc
Hương Mùa 28-09-2024 11:02:30
Đọc bài mấy lần mà lần nào tôi cũng rơi nước mắt. Thương bà và thương cha mẹ mình.
Kim Anh 22-09-2024 17:58:45
Để có mặt cho nhau và vì nhau thật khó biết bao.
Con cái dù yêu cha mẹ nhưng nó chưa già nên chưa hiểu nỗi cô đơn của người già.
Ai rồi cũng sẽ già đi và phải đối diện với nỗi cô đơn này…
Khi còn có thể, hãy có mặt cho cha mẹ và vì cha mẹ.
Trí Nguyễn 20-09-2024 21:35:51
Ngoài kia còn bao nhiêu nữa những bà mẹ như trong bài viết này. Nhiều lắm. Cám ơn tác giả đã kể một câu chuyện thật gây ra những xót xa, trăn trở về thực trạng thường thấy này. Đọc bài này xong làm lòng tôi trĩu nặng, tôi chợt nhớ tới mẹ mình.
benben 19-09-2024 23:08:46
Mẹ tôi mất khi tôi chín tuổi, tôi sống với các anh trai cho đến khi lập gia đình, tôi trở thành mẹ của những đứa con, thật thương cảnh đời của người mẹ trong bài viết vì trong tôi không bao giờ nguôi ao ước phải chi tôi còn mẹ, để được mẹ yêu thương, để được kể với mẹ những điều không thể kể với ai, để được làm gì đó mẹ vui, nhưng chỉ là ước ao. MẸ! một từ chứa đựng TÌNH YÊU THƯƠNG, HY SINH, THẬT THIÊNG LIÊNG❤️
Trả lời 51 thích 2 không thích
Hoàng Gia
Mình đang muốn về quê để chăm cha già đây dù cha ở với anh Hai cũng tốt. Về quê bắt đầu lại mọi thứ, chỗ ở có sẵn nhưng bà xã không chịu. Mình cũng chăm cha được mấy năm trong đó có những năm dịch COVID-19.
Anh con trai trong bài sao không về ở với mẹ vậy. Chịu khó đi làm xa bằng ô tô thì đâu có gì khó khăn.
Ông xã nhậu say bị bạn nhậu cạo gió mạnh tay, khiến 2 chân bị yếu và chuyện vợ chồng cũng yếu theo.
Thất nghiệp nhưng ngày nào anh cũng ra quán đầu hẻm ngồi cà phê, cuối tuần thì đi nhậu với bạn bè. Tuy vậy anh vẫn cầm toàn bộ tiền của tôi.
Khi tình yêu đang cháy bỏng, ai cũng nghĩ mình sẽ rất rộng lượng, bao dung; quá khứ của người ấy dù thế nào mình cũng chẳng để tâm.
Có những lúc giữa bộn bề cơm áo gạo tiền, giữa những trăn trở của bổn phận làm vợ, làm mẹ, làm dâu, chị từng ước mình được bé lại.
Những người vợ đẹp biến chồng mình thành cỗ máy in tiền và thao túng họ bằng những yêu sách vật chất không hồi kết. Đó có phải là bạo lực?
Cái khổ của một cô vợ sống tối giản vớ phải ông chồng thích tha đồ cũ về chất đống, ai hiểu thấu?
Từ nước ngoài trở về, nhìn ngôi nhà của mình, vợ chồng tôi không khỏi bàng hoàng.
Lao động nội trợ có giá trị ngang bằng với lao động có thu nhập. Người chồng không có quyền gây sức ép hay thao túng người vợ nội trợ.
Chú nói đã thương người phụ nữ khác, muốn cùng cô ta xây hạnh phúc mới. Mặc tiếng gào khóc của vợ con, chú quyết dứt áo ra đi.
Tôi chưa từng tò mò về quá khứ của anh, có lẽ vì thế mà tôi khá chới với trước những lời bóc phốt kia của vợ cũ...
Người nắm được kiến thức tài chính sẽ ít bị lệ thuộc và dễ bảo vệ quyền lợi của mình hơn.
Nếu đàn ông có thể chọn men say để lãng quên thì đàn bà lại chọn tình thương để vượt qua nỗi buồn.
Thỉnh thoảng mình cũng nên bớt nhìn giá cả, thả lỏng đầu óc cho tinh thần thư thái, đón nhận những món quà đắt giá con gái mua tặng...
Mỗi người đều có quyền với tiền mình làm ra, có quyền định đoạt và chi tiêu hợp lý; khi giao tiền về một mối thì quyền đó cũng không giảm đi.
Tuổi 50 mở ra một giai đoạn sống nhiều trăn trở, nơi người phụ nữ vừa làm con, làm mẹ, vừa học cách đối diện với sự mong manh của chính mình.
Cứ tưởng khi tôi đưa tiền về, vợ sẽ bớt khó chịu nhưng vợ không vui, hối thúc chồng đi tìm công việc khác để đi làm hành chính.
Một chút ánh sáng, một chút ấm áp… để biết rằng cuộc sống vẫn còn niềm vui.
Để giữ lại chút tự chủ của người đàn ông, tôi phải nhận việc làm thêm ngoài giờ, cày thêm vào buổi tối...