PNO - 20 năm qua tôi đã làm xong trách nhiệm của một đứa con gái lớn với gia đình. Giờ tôi sẽ sống cho mình và gia đình nhỏ của mình. Nghĩ vậy, nhưng tôi biết vết thương lòng của mình còn sâu lắm.
Chia sẻ bài viết: |
Ngọc Quang 09-11-2022 17:46:17
Làm cha làm mẹ là phải công bằng với con cái. Như cha mẹ trong câu chuyện này là không được, tham tiền, khi nghèo không lo được cho con, phải để con lấy chồng xa (kiểu bán con lấy tiền) rồi mặc nhiên cho đó là công cụ kiếm tiền cho cả gia đình. Đến khi nhiều tiền vẫn cho đó là công cụ kiếm tiền, không nghĩ đó là con. Cha mẹ kiểu này về già có tiền chưa chắc đã sung sướng đâu.
Nguyễn đình 09-11-2022 12:20:02
Như mình cũng vậy khi khó khăn trắc trở họ tìm tới mình, xong rồi khi vui sướng họ không nhớ mình là ai!
Nguyễn Thành nghĩa 08-11-2022 18:12:54
Sao mà giống trường hợp của vợ tôi vậy trời. Đau lòng
Hoanganh 08-11-2022 14:53:03
Bạn ơi đừng buôn mà bị ốm đó, tôi cũng gống như bạn chỉ khác là con cả của bà mẹ đã qua đời lúc tôi 3 tuổi. Khi chia đất tôi cũng không có phần. Nghĩ cũng buồn, xong nghĩ mình hãy tự lực bạn a. Hãy thanh thản đi coi như bố không có gì cho các con cả. Chúc bạn hãy sống vui vẻ và không nghĩ về tiền bán đất của bố mẹ. Trách nhiệm của bạn với đấng sinh thành đã hoàn thành
Cô sauha 06-11-2022 09:10:51
Đúng đấy ,khi mình còng lưng lo cho gia đình thì giá đình mặc nhiên mình ổn ,khá rồi và chẳng ai lo cho mình và còn giao thêm trách nhiệm.....
Tnth6868 05-11-2022 14:39:03
Nếu bạn không có khó khắn quá về kinh tế thì hãy buông bỏ, con người và sức khoẻ của bạn mới là quan trọng. Sự hy sinh của bạn đối với gia đình hãy lấy đó làm bài học cho con của bạn. Dạy nó làm người
Trịnh quang hưng 04-11-2022 19:08:43
Bạn đừng buồn. Ông trời có mắt sẽ lo cho bạn. Còn những đứa không có não, có cho nó tiền thì suốt đời cũng nghèo thôi
Khuất Sơn Hà 04-11-2022 14:28:11
Nhân quả cả thôi! Giúp đỡ ai thì cũng phải đúng và có giới hạn kẻo là tiếp tay cho giặc biến người thân thành người xấu, những kẻ vong ân bội nghĩa và ích kỷ
Hoà Nguyễn 04-11-2022 11:20:51
Xin chia sẻ cùng chị. Tôi đọc mà cũng thấy chua xót vô cùng. Chị đã hi sinh cả tuổi thanh xuân vì gia đình mình nơi đất khách quê người nhưng khi sung sướng, ấm no họ lại "quên" mất chị. Phận làm con mình không thể đòi hỏi và như chị nói, hãy buông bỏ đi chị ạ. Chị đã hoàn thành trách nhiệm của một người con, người chị cả. Giờ là lúc chị sống cho mình, cho người chồng tốt bụng và những đứa con ngoan. Giờ đây mọi việc lớn nhỏ ở VN chị không liên quan nữa, đứng tránh sang 1 bên. Với cha mẹ, ngày lễ Tết cần thì chị gọi điện thăm hỏi vài câu cho phải đạo. Dù là máu mủ ruột thịt nhưng khi người ta đã không nghĩ đến mình thì mình cũng đừng nghĩ đến họ quá nhiều. Chúc chị suy nghĩ tích cực và hãy sống nhẹ nhàng vui vẻ bên gia đình nhỏ chị nhé.
Hoabg Le 04-11-2022 10:52:35
Hai ông bà xử sự như vậy là không được rồi. Tiền bạc thì đã là một chuyện rồi , nhưng như thế thì con cái nó cảm giác mình như người ngoài , chạnh lòng...
Bùi Cải 04-11-2022 08:46:26
Đúng là đau buồn. Dù con có là tỷ phú cũng phải có phần. Ông bà già rồi mà suy nghĩ vẫn quá nông cạn. Đánh nhau chia gạo chào nhau ăn cơm là vậy.
Son VuNgoc 04-11-2022 04:22:58
Chuyện đắng lòng. Sự thật mất lòng, xảy ra hàng ngày, có những lúc phải biết cách khắc phục để được sống cho mình.
Lam 03-11-2022 22:00:49
Tội nghiệp bạn quá. Ông trời sẽ có mắt và công bằng. Bạn sẽ có tương lai, hậu vận tốt. Mình mua 2 nhà đều bố mẹ đứng tên. Rồi chị gái âm thầm cùng bố mẹ bán đưa hết tiền cho chị mà mình ở gần cũng k hề biết. Khóc không nổi với ruột thịt của mình. Giờ mình sống cho mình và gia đình nhỏ của mình thôi
Lê tuấn 03-11-2022 20:02:48
Bố mẹ như vậy là không được. Kể cả các đứa em. Sống và cư xử như vậy. Không biết lương tâm như thế nào???
Huỳnh Lộc Toàn 03-11-2022 19:14:03
Coi như là xong bổn phận với gia đình,còn về sau nhà ai nấy lo đâu lo mãi được, mình làm phải gặp phải,ở đời nhiều chuyện nó bạc bẽo lắm
Mặc dù có tới 4 đứa cháu, nhưng mẹ chồng tôi chỉ dành mọi quan tâm cho cháu ngoại.
Hiểu ở mức đơn giản thì hạnh phúc là sự hài lòng, nhưng đôi khi đạt được mức tưởng sẽ hài lòng, chúng ta lại không thấy hạnh phúc.
Miễn là "hợp cạ", thì ra đầu hẻm ngồi gác chân cà phê với nhau cũng đủ vui và thú vị.
Những lời khuyên của những người xa lạ trên mạng làm Loan tỉnh ra: không phải ngôi nhà nào cũng là tổ ấm.
Nhường nhau một chút, nhìn vào những tích cực của nhau thì sóng gió nào không qua.
Ai cũng có ông bà nội, ngoại, nhưng không phải gia đình nào cũng tổ chức đám giỗ trang trọng và anh chị em trong nhà cũng đoàn kết.
Chị mặc anh vì chị nhịn đủ lâu rồi, đến cha mẹ chồng chị cũng ngán ngẩm với cái nết đổ thừa đổ vấy của anh.
Hóa ra có một thứ cảm xúc được gọi tên là “ghen tị với chồng”, đến từ việc một người cảm thấy sợ mất người kia.
Người phương Tây gọi phong cách lên giường hiền lành là “vanilla sex” và người làm chuyện ấy là vanilla partner.
Những tưởng khi còn son rỗi, cô dâu út rảnh rang ngủ nướng; nhưng cả khi có con nhỏ, cô vẫn không dậy sớm hơn.
"10 năm qua tụi nó vẫn hạnh phúc. Tui có cần đem sự thật này đến để lột trần tất cả không? Lột trần để làm gì?”.
Bài học mà ba dạy cho anh chị em tôi khiến tôi nhớ mãi đó là: chia sẻ niềm vui với người khác là điều rất khó.
Tối ấy chị nhờ bạn lặng lẽ nhắn tin cho cô bồ, giải quyết mọi chuyện trong êm thấm. Chị vờ như không biết chuyện anh ngoại tình.
Chưa bao giờ chị nói với con rằng chị không hạnh phúc. Rồi chị hiểu rằng, sự chịu đựng yếu đuối của mình đã hằn sâu vào tâm hồn đứa trẻ.
Dù đã chia tay, nhưng nhìn anh nhanh chóng hạnh phúc với tình mới tôi rất khó chịu, thấy như bị phản bội.
“Mẹ ơi, nếu con ngoan thì sinh nhật con, mẹ cho ba về được không?”. Linh lặng người trước lời đề nghị rụt rè của con trai.
Vẫn còn quyện đâu đó thứ mùi cho tôi cuộc sống đủ đầy như hôm nay; thứ mùi nồng nàn, xưa cũ, chưa từng phôi phai.
Có người đi qua cả quãng đời thanh xuân, tới lúc da mồi tóc bạc vẫn không thể trả lời mình có hạnh phúc không.