PNO - Con rể tôi không hiểu chuyện, cho là tôi lợi dụng gia đình nó hay sao đó. Hôm rồi tôi nghe nó chửi vợ: "Mẹ con cô ở nhà ăn không, bắt thằng này nuôi cả nhà cô hả."
Chia sẻ bài viết: |
Lan 03-03-2020 16:35:42
Tôi thấy lời khuyên của chị Hạnh Dung trong trường hợp này không ổn
Tôi đồng tình với với chị Tường Giang và Hòa Nga.
Rât nhiều bà mẹ (cả mẹ chồng và mẹ vợ) thích xen vào chuyện gia đình con cái.
Hanh luong 02-03-2020 17:32:35
Tôi nghĩ lời khuyên trong bức thư của chị Hạnh Dung thật tuyệt. Đó mới đúng là cách xử sự tri thức tâm phục khẩu phục mà chúng ta nên học tập. Mẹ vào ở cùng con gái trong một thời gian nhất định để giúp con gái hiểu biết hơn vv.....từ đó con gái tự có trách nhiệm về quyết định cuộc đời mình. Lá thư này dạy cho ta sự hiểu biết toàn diện để xử lý tình huống, nhìn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên ,từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong. Còn con rể có hiểu được điều mà mẹ hi sinh cho hay không thì phụ thuộc vào trí tuệ của người con rể đó . Cảm ơn với lời khuyên bổ ích của chị Hạnh Dung .
Tôi ngỡ ngàng đến không tin nổi người vẫn tỏ ra ấm áp, tình cảm với tôi, như mẹ chồng mà lại đề phòng tôi đến như vậy.
Đau gút đứng nhất nhì trong làng viêm khớp nên không khó hình dung chúng quấy quá các ông trên giường thế nào.
Mẹ “chẩn bệnh” rất đúng. Có nhà mới, tôi vui được thời gian đầu rồi rơi vào mệt mỏi.
Hình mẫu soái ca dành sự ngọt ngào độc quyền cho vợ khiến bao người mơ ước. Thế nhưng, phải rơi vào hoàn cảnh đó, mới thấy nhiều thứ trớ trêu.
Họ đã ly hôn nhiều năm, giờ xem nhau như bạn bè. Chị mắc bạo bệnh, anh bèn nghỉ việc để có thời gian chăm sóc chị.
Tôi rất ít khóc khi là một đứa trẻ, nhưng lại nhiều lần khóc trước chồng.
Đến giờ tôi vẫn không thể quên nội dung trong những bức thư ít nhất 3 đôi giấy. Không biết lúc ấy chuyện đâu mà lắm thế.
Cứ tưởng khi chuyện được giải quyết, gia đình sẽ êm ấm trở lại, nhưng chị lại bị cả nhà chồng hắt hủi, mọi chuyện còn căng thẳng hơn cả trước đây.
Lan nhận ra rằng, nếu buông hết trong lúc này thì cô chẳng còn gì để bấu víu. Cô nhẫn nhịn chờ ngày đủ sức để dứt áo ra đi.
Mẹ than con dâu không biết làm việc nhà, vợ tố mẹ chồng khó tính, tôi đứng giữa mắc kẹt.
Chồng Thu lần đầu tiên làm ầm ĩ, anh nói rằng không ngờ Thu tính toán với người nhà đến vậy.
Chị ra đi với đôi bàn tay trắng, vì anh nói căn nhà là tài sản riêng của anh, anh có quyền bán.
Nếu có cản trở thật, thì tại sao không vô hiệu hóa miếng đệm vô duyên ấy bằng cách chuyển sang tư thế khác?
Khi vay nợ, vợ chồng sẽ có động lực làm việc, gặp khó khăn không được phép buông xuôi.
Bích đã gom đủ tổn thương, thất vọng để nhen nhóm cho mình một kế hoạch bước ra khỏi cuộc hôn nhân đầy mệt mỏi.
Cách hành xử với người cũ khi chia tay sẽ nói lên sự tôn trọng của họ dành cho một đoạn đường yêu mà 2 người đã bước cùng nhau.
Thỉnh thoảng đọc những bài viết về cách tiết kiệm chi tiêu của vợ chồng trẻ để hướng tới việc mua nhà, tôi lại chạnh lòng.
Liên nghe mấy lời ấy chỉ khẽ mỉm cười, cũng không nghĩ nhiều về đoạn đường đã qua. Tất cả đều trở thành quá khứ, không đáng để phải nặng lòng.