PNO - Từng có vài lần, Quân tìm cách liên hệ với Duyên, ngỏ ý tâm sự, nhưng với Duyên, chuyện cũ đã dứt là dứt hẳn.
Chia sẻ bài viết: |
Đào Kim Huệ 22-06-2023 09:45:10
Mình cũng mạnh mẽ, dứt khoát bước ra khỏi bóng tối và bước tiếp như bạn. Giờ mình cảm thấy hạnh phúc và bình yên với hiện tại.
thi lê 15-06-2023 07:56:04
Mong rằng nhiều bạn gái đọc đc bài viết này của bạn và cũng mạnh mẽ như bạn để tìm cho mình hạnh phúc mà mình đáng có chứ đừng ngu muội vì chữ tình hoặc mù quáng vì chữ hiếu mà đánh đổi hạnh phúc và lòng tự trọng của mình.
Jennynguyen 15-06-2023 07:02:40
Thời buổi này mà nói đến 2 chữ gia phong nghe thật nực cười. Ỷ và gia phong, nẻn bà mẹ của bạn trai có thể miệt thị người con gái mà con trai mình yêu. Gia phong chính là nếp nhà, nếp nhà gì mà mẹ vhoongf không có được sự tôn trọng của con dâu chính thức khiến cho nhà cửa không yên ổn. Con người đến với thế giới này trần trụi và non nớt, rồi tự khoát ảo tưởng cao xa về những gì mình thừa kế được, rồi tự cho mình quyền voi thường người khác. Tạp niệm này, nhà Phật gọi là sân, chỉ làm khổ mình và khổ người mà thôi
Thu Hải Yến 14-06-2023 23:32:56
Ước j ngày đó tôi cũg dứt khoát để rời khỏi cuộc hôn nhân này thì tôi k khổ như thế này. Xin lỗi bản thân , xin lỗi bố mẹ, xin lỗi các con của tôi vì tôi k tốt
Tulip tran 14-06-2023 14:56:30
Một người đàn ông tồi và tàn nhẫn. Cha mẹ anh này cùng đồng lõa cho sự tán nhẫn đó , thì bó tay !!!
Quyên và chồng cần cơ hội để làm hòa với nhau, để hàn gắn những đổ vỡ; cũng cần thời gian để cho nhau niềm tin.
Năm nào cũng vậy, bế giảng xong cũng là lúc vợ chồng tôi cho bọn trẻ về nội. Năm nay, "khối nghỉ hè" sớm gây chuyện tày đình.
Nếu không chuẩn bị tốt cả tinh thần lẫn vật chất, e rằng việc nghỉ hưu sớm không đem lại lợi ích như người ta vẫn tưởng.
Khoái cảm được xem là một hình thức hà hơi tiếp sức kiểu “đông tay lớn vỗ” trong công cuộc kiếm tin vui.
Người sống cùng bạn đời, người sống với... con mèo, cũng có sao đâu. Bởi quan trọng nhất là bạnddược sống thật với chính mình
Nghề báo cho Thư đã đi nhiều nơi, đến nhiều vùng đất, nhưng nơi cho Thư sự bình yên, thoải mái nhất chính là gia đình.
Hàng xóm tặc lưỡi: “Thiệt cũng lạ, con nhỏ vụng về vậy mà về làm dâu bà má chồng kỹ tính không ai bằng, không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra!”.
Cuộc sống vốn ngắn ngủi, lại vô thường. Sao ta không vượt qua nỗi sợ cố hữu?
Bà nội tôi có một kiểu chiều chồng rất lạ lùng. Bà sẵn sàng trả lời ông bất cứ câu hỏi nào với thái độ luôn vui vẻ, ôn hòa.
Lâu nay tôi luôn đứng ngoài những việc tủn mủn phiền phức. Việc bếp núc có người giúp việc, mẹ chồng; bí quá thì gọi cơm tiệm là xong.
Tôi luôn nhắc mình trân quý từng khoảnh khắc hiện tại, bởi có những người, những sự việc chẳng đợi ta thêm bất cứ phút giây nào.
Nếu không lựa chọn bất cứ một điều gì, chị sẽ mãi mắc kẹt trong vòng tròn luẩn quẩn của sự cô đơn.
Nếu bạn mất việc ở tuổi trung niên, hãy cho phép mình buồn, nhưng đừng để nỗi buồn kéo dài quá lâu đến mức quên rằng mình vẫn còn giá trị.
Sự kết nối giữa người với người đôi khi giống như mình nằm trong căn hộ, hình dung vài mét kế bên cũng có sự hiện diện của con người.
Trong sâu thẳm lòng mình, Mi vẫn thầm cảm ơn mẹ chồng đã bắc một chiếc cầu giúp cô được hòa nhập và đón nhận trong gia đình.
Yêu thôi dường như chưa đủ. Trong cuộc yêu thương ấy, con người luôn phải học để có thể yêu sâu sắc hơn, phù hợp hơn trong từng giai đoạn.
Tôi tự hào về cái cách cha tôi "đánh vần" cuộc đời bằng 1 thứ ngôn ngữ đặc biệt: sự tử tế và tình yêu thương có phần… thô ráp.
Cái giá của nỗi chênh vênh dễ thấy nhất là nạn “không thể tự đứng trên đôi chân mình”.