Mua nhà Sài Gòn: Dễ hay khó, do mình!

24/09/2020 - 14:25

PNO - Ai cũng nói mua nhà Sài Gòn rất khó, thật ra không hề khó. Ai cũng bảo hành trình trả nợ sau khi mua nhà rất… kinh dị, thật ra không hẳn.

Tôi mua nhà sau khi ra trường 8 năm, lập gia đình 2 năm và có một bé trai, hoàn toàn bằng lương rất “cọc còi” của hai vợ chồng. Phải nói như thế để thấy, việc mua nhà của tôi không hề diễn ra trong bối cảnh thuận lợi, có “nền tảng” sẵn như nhiều người vẫn nghĩ thế khi đánh giá “dân tỉnh” mua nhà ở Sài Gòn.

Thời điểm đó, lương nhân viên kế toán ở công ty tư nhân của tôi chỉ 11 triệu đồng, chồng tôi làm kỹ thuật ở một công ty nhà nước với mức lương 9 triệu đồng. Chỉ vỏn vẹn 20 triệu đồng thu nhập, lại “cõng thêm” đứa con 2 tuổi, nên việc tôi mua nhà trở thành đề tài chấn động đối với đám bạn cùng quê, thậm chí là với những người bạn ở Sài Gòn.

Có người không tin, ám chỉ rằng “chắc nó có gia đình hậu thuẫn”, người tin thì nhận định “rồi nó sẽ mệt mỏi với việc trả nợ”. Thực tế, tất cả đều đúng và tất cả đều cũng... sai.

Sau cưới, số vốn 2 vợ chồng có được chỉ vỏn vẹn 300 triệu đồng, nên việc mua nhà là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Nhưng chị gái tôi thì nghĩ khác. Sự “xúi giục” của chị chính là hậu thuẫn lớn nhất tôi nhận được từ gia đình.

Không chỉ “xúi”, chị cùng một số anh chị, mỗi người gom góp vài chục triệu, được 220 triệu đồng để cho chúng tôi mượn. Sếp tôi thấy thế liền cho tôi ứng lương 80 triệu đồng, và tôi có thể trừ dần vào tiền lương hàng tháng, mỗi tháng 3 triệu đồng. Tổng cộng tôi có trong tay 600 triệu đồng - con số quá ít ỏi để mua một căn nhà phố (chồng tôi không thích chung cư).

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Khó, thì mình tìm theo cách khó vậy. Để tìm được căn nhà vừa với túi tiền hạn hẹp, chúng tôi phải tích cực săn lùng, tìm kiếm ở nhiều nơi, từ lời rao trên các trang mua bán đến người quen làm trong lĩnh vực bất động sản. Sau cùng, ông chú họ giới thiệu một căn nhà cấp bốn đã xuống cấp, diện tích 42 mét vuông ở quận Tân Phú. Sau khi thương lượng được giá 1,2 tỷ đồng, chúng tôi quyết làm liều một phen, vay ngân hàng 600 triệu đồng trong thời hạn 20 năm.

Cho đến bây giờ, với tôi, đó vẫn là quyết định liều lĩnh nhất kể từ khi tôi ra đời. Mỗi lần nhìn căn nhà khang trang, tôi vẫn không thể tin nổi mình đã có nhà ở Sài Gòn. Điều khó tin nhất là trên thực tế 6 năm qua, hành trình tích góp để trả nợ và trang trải chi phí của vợ chồng tôi diễn ra khá nhẹ nhàng, không hề “tăm tối” như nhiều người vẫn tưởng.

Sau khi mua nhà, chúng tôi mượn thêm bạn bè 20 triệu đồng để sửa sang cho có vẻ tươm tất, rồi… cho thuê. Vì căn nhà cấp 4 và vì đó là quận vùng ven, nên giá thuê không cao, chỉ 4,7 triệu mỗi tháng, nhưng ít nhất cũng giúp chúng tôi dư thêm 1,9 triệu sau khi đã trả tiền căn phòng trọ đang ở. Có lẽ vì nhu cầu của chúng tôi không cao chăng, mà sau khi trừ đi 10 triệu mỗi tháng để trả ngân hàng và tiền nhà trọ, tôi thấy cuộc sống của mình vẫn ổn. Còn lại, các khoản tiền thưởng của hai vợ chồng trong năm, dù không nhiều lắm, cũng thành khoản dư nho nhỏ. Sau một năm cho thuê, chúng tôi sửa căn nhà một lần nữa, bằng khoản dư nhỏ xíu ấy, rồi dọn về ở, chính thức tận hưởng cuộc sống của người “có nhà ở Sài Gòn”.

Không phải ngẫu nhiên mà người ta cứ bảo “an cư” đi, thì mới có dư được. Kỳ lạ lắm, từ khi có nhà, mọi chi phí sinh hoạt của chúng tôi dường như nhẹ đi hẳn. Chúng tôi không còn phải trả tiền nước, tiền điện với giá cao ngất ngưởng nữa. Có nhà, bà ngoại bà nội thay phiên nhau vào chăm cháu, những lần “tiếp tế” thực phẩm quê cũng nhiều hơn mà trước đó, vì nhà trọ bé, chúng tôi chỉ sắm tủ lạnh mini, nên không ông bà không thể gửi thường xuyên được.

Sau 6 năm, tôi đã trả được ngân hàng 200 triệu đồng tiền gốc, dứt điểm xong 20 triệu của bạn bè và trả thêm cho anh chị được 80 triệu. Lương của 2 vợ chồng khi này đã tăng lên 29 triệu đồng mỗi tháng, tôi cũng đã hoàn thành xong khoản ứng trước của công ty.

Tuy nhiên, thời điểm này, biên độ lãi suất của ngân hàng lại tăng, số tiền lãi mỗi tháng chúng tôi phải trả lại nhiều hơn xưa. Thấy thế, mới đây, sếp tôi quyết định cho chúng tôi mượn tạm 400 triệu để tất toán khoản vay, nhằm giúp chúng tôi “chuyển” ngân hàng với mức lãi suất thấp hơn. Như lần trước, trong khoản 400 triệu này, tôi được ứng trước 100 triệu và trừ dần vào lương hàng tháng. Tôi chuyển ngân hàng, vay 300 triệu đồng để trả sếp, vẫn chọn thời hạn vay là 20 năm nhằm để khoản trả nợ ngân hàng hằng tháng không trở thành gánh nặng. Tôi tính, thà mình trả ít hơn và hàng tháng có dư ra, vài năm nữa biết đâu lại trả được nợ trước hạn.

Thế đó, tôi - một dân tỉnh chính cống, mức thu nhập hằng tháng không cao ngất ngưởng như nhiều người vẫn tưởng - vẫn mua được nhà ở Sài Gòn. Sau 6 năm, căn nhà của chúng tôi giờ được định giá 3,5 tỷ. Lắm lúc nhìn lại, tôi vẫn cứ tưởng đây là một giấc mơ.

Dĩ nhiên, có được ngày hôm nay là vì chúng tôi nhận được nhiều sự hậu thuẫn, từ gia đình, từ bạn bè và từ nơi mình làm việc. Tôi tin, chỉ cần là người có phấn đấu và sống có trước - sau, bất kỳ ai cũng có thể có sự hậu thuẫn đó.

Thực tế, việc mua nhà ở Sài Gòn không khó về tài chính, mà cái khó nhất là tâm lý đối phó, về sự chuẩn bị cho tình huống bất đắc ý.

Ngày mua nhà, điều vợ chồng tôi trao đổi nhiều nhất không phải là mượn tiền từ đâu, mà là tình huống giả định được đặt ra: nếu bỗng dưng mất thu nhập vì lý do nào đó bất khả kháng, chúng tôi sẽ làm gì với ngôi nhà đang được thế chấp? Từ đó chúng tôi đi đến thống nhất: sẽ bán.

Điều khiến chúng tôi không lo lắng là giá nhà đất rất hiếm khi nào đi xuống, nên việc bán nhà bị lỗ sẽ rất khó xảy ra. Mang niềm tin đó cùng sự chuẩn bị tâm lý cho việc sẵn sàng quay về vạch xuất phát, chúng tôi đi qua 6 năm trong tâm thế rất nhẹ nhàng, không bị bài toán “đầu tiên” đè nặng không khí gia đình. Ngược lại, mỗi khi nhìn con nhảy nhót trong ngôi nhà của mình, niềm hạnh phúc trong tôi lại dâng đầy.

Nguyễn Thị Thảo (Tân Phú, TPHCM)

 

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Vì tiếc tiền, chồng lạnh lùng trước nỗi đau của tôi

    Vì tiếc tiền, chồng lạnh lùng trước nỗi đau của tôi

    15-03-2024 06:09

    Tôi lập gia đình ở tuổi 35. Độ tuổi ấy, ở quê tôi đã là “ế chỏng chơ”. Nhưng với lối sống thành thị thì bình thường.

  • Sạch sẽ gọn gàng quá mức, có phải tôi bị bệnh OCD?

    Sạch sẽ gọn gàng quá mức, có phải tôi bị bệnh OCD?

    14-03-2024 17:12

    Ưa thích sạch sẽ là điều rất bình thường và nên khuyến khích. Thế nhưng sạch sẽ quá mức lại gây áp lực cho chính bản thân và những người xung quanh.

  • Tập khen con dâu

    Tập khen con dâu

    14-03-2024 11:35

    Những bậc phụ huynh xưa thường dựa vào tuổi đời để mặc định mình thuộc hàng “chiếu trên”. Tuy nhiên, đời sống bây giờ đã thay đổi.

  • Cô ấy chỉ yêu… chính mình

    Cô ấy chỉ yêu… chính mình

    14-03-2024 06:11

    Anh lờ mờ nhận ra mình đang chìm đắm trong một mối quan hệ… độc hại, bởi cô cư xử theo kiểu không phân biệt được đúng - sai...

  • Mẹ có rể Tây

    Mẹ có rể Tây

    13-03-2024 12:40

    Câu chuyện diễn ra tốt đẹp thật. Rể Tây quý vợ, quý cả mẹ vợ. Giờ bà yên tâm buôn bán, đi chùa nấu ăn, vui vẻ lắm.

  • Không nỡ ly hôn khi chồng thất nghiệp

    Không nỡ ly hôn khi chồng thất nghiệp

    13-03-2024 06:02

    Hôn nhân của chúng tôi lạnh nhạt từ nhiều năm nay. Con cái đã lớn, tôi tính chuyện ly hôn nhưng chẳng may chồng tôi lại đang thất nghiệp.

  • Bất ngờ khi thấy vợ rao bán quà tặng của chồng

    Bất ngờ khi thấy vợ rao bán quà tặng của chồng

    12-03-2024 18:21

    Khang phát hiện vợ mang quà tặng rao bán trên mạng. Tâm sốc khi thấy quà mình tặng nàng nằm trong thùng rác.

  • Muốn đi bước nữa nhưng sợ tài sản ly tán

    Muốn đi bước nữa nhưng sợ tài sản ly tán

    12-03-2024 13:43

    60 tuổi, chú tôi phân vân việc đi bước nữa, ông lo bị phân tán số tài sản dành dụm cả đời.

  • Giá ngày đó em chọn chồng kỹ hơn

    Giá ngày đó em chọn chồng kỹ hơn

    12-03-2024 06:07

    Cuộc sống thiếu thốn khiến Hậu hay nghĩ ngợi mông lung. Càng nghĩ lại càng thấy chồng mình không bằng chồng người ta.

  • Ra ngoài váy áo lộng lẫy, ở nhà nhếch nhác không ai ngờ

    Ra ngoài váy áo lộng lẫy, ở nhà nhếch nhác không ai ngờ

    11-03-2024 18:32

    Người ưa sạch sẽ, ăn mặc gọn đẹp thì nhà cửa cũng sạch sẽ chứ, sao lại có trường hợp mâu thuẫn vậy?

  • Đi bước nữa sẽ khó dạy con?

    Đi bước nữa sẽ khó dạy con?

    11-03-2024 12:41

    Mẹ con tôi đã sống yên ổn, tự nhiên tôi rước một người về, người ấy không giúp tôi và con mà còn gây căng thẳng triền miên.

  • Giấu chồng

    Giấu chồng

    11-03-2024 06:37

    Chị em nào đưa hình lên nhiều thì họ bảo “nhỏ đó khoe chồng, khoe con, flex quá đáng”, đưa ít hoặc không đưa thì họ đồn đoán đã ly hôn...

  • "Né" ánh mắt chồng

    "Né" ánh mắt chồng

    10-03-2024 19:43

    Người ta khuyên chỉ nên xem đây là một thói tật thường tình bị mang theo lên giường, không nên cố… nâng quan điểm.

  • Ngoài tật cá độ thì chồng rất tốt

    Ngoài tật cá độ thì chồng rất tốt

    10-03-2024 14:52

    Tôi mà dây dưa với chồng thì suốt đời trả nợ cho anh, các con lại bị ám bởi một tấm gương xấu.

  • Cân đo một đời

    Cân đo một đời

    10-03-2024 06:13

    Cân đo lắm cũng chỉ phí một đời. Mợ Gấm đã băng ra khỏi cánh cổng ấy, đã quyết định cắt may giấc mơ đời mình trên mảnh gấm sang trọng.

  • Chồng không ghen, cũng lo

    Chồng không ghen, cũng lo

    09-03-2024 17:43

    Cha ngoại tình, mẹ dành cả 30 năm chạy theo cha để ghen. Tuổi thơ của cô chỉ toàn cãi cọ, đổ vỡ chén đĩa, đồ đạc, tổn thương và sợ hãi.

  • Biết đâu chồng có chuyện khó nói

    Biết đâu chồng có chuyện khó nói

    09-03-2024 15:40

    Hân rơi vào cảm xúc tiêu cực sau những cư xử kỳ lạ của chồng. Đêm qua cô đã nghĩ đến phương án chia tay.

  • Yêu mình bao nhiêu thì đủ?

    Yêu mình bao nhiêu thì đủ?

    09-03-2024 06:21

    Vợ tôi quyết tâm làm một cuộc cách mạng “vùng lên”. Nói như lý thuyết cô ấy học được thì “mình không yêu mình thì trời chu đất diệt”.