PNO - Chung quy cũng bởi mẹ tôi luôn giữ thành kiến với phía sui gia của mình, bởi gia đình họ vừa trí thức, vừa có của ăn của để.
Chia sẻ bài viết: |
Ht 10-11-2023 13:57:23
Những người phụ nữ sống 1 mình, hy sinh cả tuổi xuân vì con, họ chỉ biết làm nuôi con. Khi con lớn, lập gđ riêng thì lúc đấy người mẹ già cảm thấy cô đơn, k ai chia se, ức chế. Thiếu quan tâm, chia sẻ, chăm sóc của con cái. Bỗng dưng quay qua so sánh, sân si, khó tính. Bên mẹ nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn.
Đông Giang 09-11-2023 07:00:26
Sống ko biết tu nhân tích đức, tính tham sân si biểu hiện quá rõ ràng… một kết cục bất hạnh cho người phụ nữ này
Tùng 08-11-2023 21:31:18
Tìm.ck cho mẹ bạn đi
Hoa Quỳnh Lê quỳnh hoa 08-11-2023 20:26:03
Kiểu ghen ăn tức ở về già cô đơn lạc lõng
Hà 08-11-2023 09:34:21
Mình nghĩ gia đình bạn nên tìm việc gì cho mẹ bạn làm. Đi chùa, đi du lịch. Rảnh quá nên hay tưởng tượng, mình lúc rảnh cũng hay mơ mộng.
Nguyenthinham 08-11-2023 08:12:10
Bà này cho ở riêng ,kiểu đâu mà xấu tính thế rồi con cái tan đàn xẻ nghé có bà mẹ này thôi .
hảo hảo 07-11-2023 18:49:38
bà này sấu tính quá rồi luôn xét nét khó chịu với người hơn mình là một điều không nên một chút nào sao có thể mong người khác tốt với mình được
Dân 07-11-2023 15:39:48
Mẹ bạn vậy mà kg là xấu tính thì là gì! Với thể loại như vậy thì dâu, rể cứ tránh xa là tốt nhất.
M.Y 07-11-2023 13:03:10
Không biết chuyện có thật không ? Chứ tôi đọc mà hình dung bà mẹ này đang sống quãng đời thật nặng nề ! Tôi không nghĩ trạng thái khó chịu, khó ở thường xuyên của bà là từ hoàn cảnh góa bụa, mà đây là bản chất ! Có thể ngày trước ít hơn, rồi giờ cuộc sống mất quân bình, bà tự ti mặc cảm trong so sánh hơn thua nên ngày càng "ghét người hơn ta" ! Cũng là một dạng bệnh tâm lý, có thể nào cần tư vấn với chuyên gia không ?
Tôi vào Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, hăng hái tham gia các hoạt động. Phong trào Đoàn Đội đã rèn tôi thành thanh niên mạnh khoẻ, lạc quan.
Bây giờ điều kiện kinh tế khá hơn, nhưng mỗi lần đưa tiền cho vợ, thái độ của chồng khiến Linh chán nản.
“Thế hệ cợt nhả” là thế hệ gì mà nhắc đến ai nấy ngao ngán lắc đầu?
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...
Ngày tôi thông báo nghỉ việc, đồng nghiệp gặng hỏi lý do. Khi biết tôi về quê chăm sóc mẹ bị tai biến, ai nấy đều thương.
Chị Tâm nghĩ đến chuỗi ngày chăm cháu như một sự bắt buộc, tự dưng tâm tư nặng trĩu…
Thay vì im lặng và hờn dỗi, có lẽ các ông chồng nên học cách chia sẻ, bày tỏ cảm xúc.
Đổi từ trà nóng sang trà chanh ướp lạnh cũng có cái hay. Đâu phải cái gì mới mẻ cũng là sai trái, hư hỏng.
Thiền là khi tâm trí tĩnh lặng, loại bỏ những suy nghĩ lo toan, đưa bản thân trở về sự an định. Nhưng tôi lại thiền với cách không giống ai.
Anh nói 3 mẹ con đứng chờ, anh sẽ quay lại để cùng dọn đến nhà trọ, nhưng 10 qua năm anh bặt vô âm tín, hiện nguyên hình kẻ lừa đảo.
Nếu có ai hỏi điều gì gợi cho những người xa nhà nỗi nhớ quê hương nhiều nhất, tôi sẽ trả lời đó là hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng.