Làm dâu bà nội chồng gần 90 tuổi là điều tôi chưa được dạy. Hầu hết những câu chuyện bà kể với tôi đều là chuyện buồn bực, giận hờn ai đó...
Giữa má chồng và tôi dường như không có khoảng cách của má chồng - nàng dâu, mà cách gì đó có thể tương tự như một tình bạn .
Hồi đó, chúng tôi gọi radio là máy nghe đài. Chiếc radio ấy từng là bạn thân của gia đình tôi hàng chục năm trời.
Mỗi chúng ta đều có thể tạo ra thiên đường cho mình bằng những hành động nho nhỏ.
Năm thập niên qua đi, những cái nắm tay của nghĩa vợ chồng vẫn ấm nồng, chia sẻ.
Không danh phận, chẳng hứa hẹn, chu cấp thông thường cũng không có, cô cam tâm đứng trong bóng tối, làm một người tình để dành, chấp nhận xài chung chạ.
Gia đình là chốn yêu thương, nhưng lại là nơi dễ khiến con người ta bị tổn thương nhiều nhất.
Vườn nhãn 3.000 mét vuông đang cho thu nhập ổn định, bỗng ông bà cho ngưng thu hoạch vì có một đàn chim về ở. Người ngoài nhìn mà tiếc hùi hụi...
Từ Đông sang Tây, các sản phẩm, dịch vụ "giải cứu" người có tâm lý cô đơn, u uất đang nở rộ.
Mưa bắt đầu rơi, chồng tôi đi tới đi lui. Anh gọi số điện thoại của ba, của má đều không được. Ruột gan chúng tôi nóng như lửa đốt.
Tôi gặp chồng tôi khi đi cùng một chuyến bay và lấy nhau chỉ sau một tháng hẹn hò. Về ở chung, nhiều thói quen, sở thích trái ngược mới bộc lộ.
Thay vì xin cha mẹ tiền mua máy tính, bé gái tên C. (12 tuổi, ở quận 12, TPHCM) đã viết tâm thư vay tiền bà ngoại kèm kế hoạch trả nợ.
Phụ nữ nội trợ, tự ái to như quả đồi, họ dễ tự ti và cũng bất cần, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để làm lại từ đầu.
Tạm biệt điểm trường Pa Nho, một nỗi buồn miên man đè nặng trong tôi: làm sao để những đứa trẻ ở đây được hỗ trợ ăn và học lâu dài?
Năm tháng bào mòn ký ức, những bữa cơm mùa bão dường như chìm vào quên lãng nếu không có đợt ốm của cha tôi.
Nguyễn Sơn Lâm nói, con gái Sala chính là món quà kỳ diệu nhất số phận đã ban tặng cho anh.
Bố mẹ “bao lo”, bố mẹ “trực thăng” tạo ra một thế hệ thanh thiếu niên thụ động, chỉ biết “nhận” mà ít khi biết “cho”.
Tình yêu động vật, ý thức gìn giữ bảo vệ môi trường không tự nhiên mà có, trẻ nhỏ vẫn rất cần những ngọn đèn người lớn soi đường.
Cô vợ đánh chồng, hành xử như thế là sai, rất sai. Nhưng cánh phụ nữ lại cảm thấy… rất khoái, rất phục.
Mọi người có lẽ không tránh khỏi những lúc bất mãn với sự không công bằng của cha mẹ.
Sau một đêm, có những đứa trẻ vĩnh viễn biến mất, có những đứa trẻ hóa mồ côi, lưu tên trong bản danh sách lạnh lùng...
Có những người sau giờ làm không hề muốn về nhà. Chẳng phải họ ham vui đâu đó, mà do chỉ nghĩ tới về đã đủ nặng nề, ngán ngẩm.
Người ta phải yêu nhau như thế nào thì đôi bàn tay mới có thể đan chặt vào nhau trong cái hanh hao của tuổi xế chiều như thế!
“Vì sao trong những hoàn cảnh xấu nhất, người ta thường chọn một người phụ nữ để dựa vào, thay vì một người đàn ông?”.
Thay vì cắm mặt vào điện thoại, bạn nhỏ nên tận dụng cơ hội làm việc có ích cho cộng đồng, môi trường. Như gieo trồng hay chăm sóc một cái cây.