Chồng tôi thất nghiệp nhưng ba mẹ chồng vẫn đòi chu cấp

17/02/2019 - 12:19

PNO - Thà rằng, ba mẹ chồng tôi già yếu không còn sức lao động thì con cái phải nuôi. Đằng này, còn có thể làm ra tiền, tại sao cứ phải dựa dẫm vào con trong khi con thất nghiệp, cuộc sống còn khó khăn.

Vợ chồng tôi cưới nhau ba năm và có một con trai gần hai tuổi. Vì hoàn cảnh và công việc nên chồng tôi ở rể nhà vợ, tôi không phải làm dâu. Nhà chồng tôi ở huyện kế bên cách khoảng 40 km.

Trong nhà có ba mẹ chồng, bà nội và vợ chồng anh trai sống chung. Chồng tôi làm nhân viên thị trường cho một hãng sơn nên lương theo sản phẩm tùy theo tháng, lúc cao lúc thấp.

Chong toi that nghiep nhung ba me chong van doi chu cap
Dù không sống chung, hàng tháng chồng tôi đều chu cấp cho nhà nội. (Ảnh minh họa)

Còn tôi làm thu ngân siêu thị có mức lương cơ bản, chưa kể tiền thưởng hay làm thêm. Sống với mẹ ruột tôi, hàng tháng, chúng tôi góp 3 triệu tiền ăn và sinh hoạt phí. Vì mẹ thấy vợ chồng lương bổng có hạn nên không lấy nhiều.

Lúc nào, mẹ cũng bảo rau củ có sẵn trong vườn chỉ mua thêm thịt cá chẳng tốn kém bao nhiêu. Nhưng tôi biết mẹ âm thầm bù tiền chứ chừng ấy làm sao đủ kể cả tiền ăn của con tôi.

Cũng may, mẹ tôi là giáo viên về hưu, ngoài khoản lương hưu còn dạy thêm tại nhà nên có thu nhập. Tuy không sống chung với nhà chồng nhưng mỗi tháng vợ chồng tôi chu cấp ba triệu đồng, thậm chí luôn chi phí thuốc thang cho bà nội.

Bởi ba mẹ chồng và bà nội không có thu nhập, chỉ lấy tiền lãi hàng tháng từ khoản gửi tiết kiệm trong ngân hàng để chi tiêu. Trong khi đó, vợ chồng anh trai sống chung chỉ góp tiền sinh hoạt chứ không chu cấp gì thêm.

Từ ngày cưới, vợ chồng tôi tiền ai nấy giữ, chồng không đưa tiền cho tôi. Tiền lương của tôi dùng để lo chi phí sinh hoạt còn chồng phải lo khoản chu cấp cho đằng nội, thỉnh thoảng mua thêm sữa cho con.

Lúc tôi sinh con đầu lòng, tiền bạc tôi cũng phải tự lo và bà ngoại giúp thêm chứ chồng không dư được một đồng nào. Trước đây, chồng lo khoản tiền cho ba mẹ chồng nên tôi không mấy quan tâm.

Nhưng bốn tháng trở lại đây, anh bị mất việc, hầu như không có thu nhập. Bởi vậy, tôi phải gánh thêm khoản tiền chu cấp cho nhà chồng. Dù biết chồng tôi nghỉ việc hẳn ở nhà nhưng nhà nội vẫn lấy tiền đều đều, không quan tâm vợ chồng tôi sống ra sao.

Cứ đến tháng chưa đưa tiền về là gọi điện réo ầm ĩ, thậm chí trách móc. Mấy tháng đầu tôi còn lo được vì có tiền tiết kiệm nhưng càng ngày càng thiếu thốn, không kham nổi.

Ba mẹ chồng tôi mới hơn 50 tuổi còn khỏe mạnh nhưng không đi làm, vườn để cỏ mọc hoang còn ruộng cho người khác mướn. Lúc nào ông bà cũng nghĩ, con cái phải có trách nhiệm chu cấp đầy đủ.

Vợ chồng anh trai vô trách nhiệm, thiếu tiền gì cũng không đưa, ba mẹ chồng lại gọi điện bảo chồng tôi trả. Tôi đã nói thẳng với chồng, nếu anh không đi làm thì cắt luôn khoản chu cấp hàng tháng cho nhà chồng chứ tôi không thể ôm nỗi.

Chong toi that nghiep nhung ba me chong van doi chu cap
Từ khi chồng thất nghiệp, vợ chồng tôi nảy sinh mâu thuẫn vì khoản chu cấp đó. (Ảnh minh họa)

 Mới nghe thế, chồng đã giãy nãy lên bảo không thể thế được, ba mẹ chồng và bà nội biết lấy gì mà ăn. Tôi bảo, còn khoản tiền tiết kiệm nhờ bán đất trong ngân hàng lấy ra mà xài chứ biết làm sao.

Thế là, anh mắng chửi tôi hỗn láo với nhà chồng, mới cho được mấy triệu bạc đã lên mặt. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng, suốt ba năm qua, tôi sinh con rồi tự nuôi, lương của chồng chỉ đủ nuôi anh và cho nhà nội. Thế mà, giờ anh lại nói kiểu như thế.

Vấn đề ở đây là tôi không hiểu nhà chồng tôi suy nghĩ kiểu gì hay đã ngồi không ăn quen rồi. Dù biết con cái phải có trách nhiệm với ba mẹ nhưng phải có giới hạn trong khả năng có thể. Thà rằng, ba mẹ chồng tôi già yếu không còn sức lao động thì con cái phải nuôi. Đằng này, còn có thể làm ra tiền, tại sao cứ phải dựa dẫm vào con trong khi con thất nghiệp, cuộc sống còn khó khăn.

                                                                                           Thu Thủy

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI