PNO - Hãy giúp con, cũng là giúp mình, bằng cách cho con điểm tựa, để con lớn lên vững vàng và hạnh phúc.
| Chia sẻ bài viết: |
Phương Uyên 07-04-2022 09:55:31
Vợ chồng tôi đều làm kinh doanh và chúng tôi gần như không có thời gian cho con. Có thể vì vậy mà cháu ít lời kinh khủng. Có lần tôi tình cờ nghe cháu nói chuyện với bạn. Hình như bạn cháu có hỏi mẹ cháu có nói chuyện với mẹ được không. Cháu nói "Được. Câu 1, mẹ nói thì tao im. Câu 2, tao nói thì mẹ im. Nếu một trong hai người không im thì câu 3 sẽ thành câu cãi nhau". Tôi nghe và có phần sốc. Tôi không nghĩ tình hình lại tệ đến như vậy. Tôi phải cải thiện việc này như thế nào? Cảm ơn cô và bác sĩ. (Phương Uyên, Quận 5)
Hoài Thương 07-04-2022 09:50:54
Bác sĩ nói hay quá. Con em từ năm 14 tuổi là nó bắt đầu không chia sẻ gì với cha mẹ nữa, nhiều khi cũng muốn biết con có gặp vấn đề gì ở trường không, bạn bè có gì vui không... nhưng con không nói gì cả. Hỏi thì con nhắn nhó. Biết làm sao để con chia sẻ đây?
VÕ THỊ TÂN CHÂU 07-04-2022 09:50:44
Xin Bs Thạc tư vấn giúp "Ba mẹ sẽ nên làm gì để giúp con vượt qua khi bị bạn bè cười cợt về ngoại hình. Ví dụ như: Đồ cận thị, đồ da đen, đồ sứt môi, đồ mập, đồ oắt con..."
An Nhiên, quận 3 07-04-2022 09:21:38
Tôi hay tìm hiểu và cũng thường cố gắng nói chuyện với con. Nhưng thú thật là không ít lần tôi lại cho rằng mình thoải mái với con quá. Tôi nghĩ trẻ cần chút áp lực, thử thách, từ đó mới biết nỗ lực vượt khó. Nhưng áp lực bao nhiêu là đủ hay tạo áp lực thế nào thì tôi không biết.
Tại sao “vi phạm chế độ 1 vợ 1 chồng” khó bị xử lý hình sự? Thực tế cho thấy còn khoảng cách khá xa giữa quy định và thực thi.
Dư luận xôn xao trước thông tin một phụ nữ Việt vừa bị kết án 12 tuần tù giam tại Singapore do vi phạm chế độ 1 vợ 1 chồng.
Có những lúc bàn chân thấy mỏi mệt, mình cứ dừng lại ngắm một bông hoa, ta nhận ra mọi khó khăn, phiền não đến mấy rồi sẽ qua đi.
Họ không cần ra nước ngoài hay mất công lặn biển, tốn tiền thuê thợ chụp mà chỉ cần dựa vào “phép màu” của AI (trí tuệ nhân tạo).
Hôm nay, trong một ngày tâm trạng không vui, tôi đã dừng lại, hỏi mua chậu cúc như mua cả niềm vui, tinh thần lạc quan của anh bán hoa nghèo.
Chị luôn có nỗi mặc cảm khi ai đó hỏi “chồng làm việc gì?”. Nỗi mặc cảm ấy lớn dần theo thời gian...
Phải chăng bao năm nay tôi đã trang trí cho cuộc hôn nhân của mình trong tâm thế làm cho có, cho xong?
Có những em bé đến với cha mẹ đầy bất ngờ nhưng lại trở thành sợi dây gắn kết gia đình thêm bền chặt.
Nhìn con trầm trồ thán phục, tôi nhớ về mùa Giáng sinh thơ ấu của mình, cũng từng tự hào về ba với ánh mắt lấp lánh như vậy.
Cái lạnh làm tôi nhớ về những đêm Noel xưa, khi cả nhà quây quần bên nhau thật ấm áp như có một ngọn lửa nhỏ trong lòng.
Mùa lễ tết năm nay, một số gia đình chọn cách trang trí nhà cửa bằng vật liệu sẵn có, ưu tiên chất liệu bền vững, thân thiện môi trường.
Thời bây giờ, chạy khắp Sài Gòn cũng khó kiếm ra một quầy bán thiệp viết tay.
Có bao giờ chúng ta chậm lại một chút để nhìn sâu vào đôi mắt mệt mỏi vì thiếu ngủ, tâm trí lo âu vì bài vở của những đứa trẻ?
Nghiện thông tin độc hại, content rác, bạn gái đâm buồn chán, căng thẳng, dễ cáu gắt và yêu mất vui. Thải độc mạng xã hội bằng cách nào?
Có những khoản nợ không chỉ nằm trong sổ sách mà mắc kẹt ở cổ họng người đi đòi.
Nhiều bậc cha mẹ thiếu đi những phút giây trò chuyện, vui chơi cùng con - điều tưởng chừng giản dị nhưng ngày càng trở nên xa xỉ.
Nhiều phụ nữ có học thức, có công việc, có ước mơ đã rời bỏ tất cả để ở nhà với niềm tin đó là cách họ yêu thương.
Chữ hiếu là cái ôm nhẹ khi ba mỏi mệt, ly nước ấm mang cho mẹ lúc đêm khuya hay ánh mắt luôn dõi theo mỗi lần cùng ba đến bệnh viện...