Sau cơn mưa

21/12/2013 - 07:50

PNO - PN - Chị lấy chồng năm ba mươi hai tuổi. Ở quê vậy là già rồi. Lấy thì lấy vậy thôi chứ không yêu đương mãnh liệt như thời con gái. Chị đã trải qua mối tình đầu gần sáu bảy năm trời với người con trai hàng xóm, yêu cho đến...

edf40wrjww2tblPage:Content

Ngày trước, chị chỉ lên trường rồi về nhà, công việc của một cô thủ thư rất nhàn, nhưng ít có cơ hội tiếp xúc với ai ngoài sách. Nên dù nhan sắc coi được, không hiểu sao chị chẳng yêu ai và cũng chẳng ai ngó ngàng đến chị. Cho đến khi duyên phận đẩy đưa...

Hôm ấy, chị chạy xe từ trường về nhà thì trời mưa tầm tã, đường trơn, chị trượt ngã xuống đường. Một người đàn ông chạy ngang dừng lại giúp chị đứng lên, dựng xe lại rồi... cười hiền hậu xin đưa chị về nhà. Chị ngơ ngác nhưng phần thì ê ẩm, phần lại chịu ơn nên gật đầu.

Đâu chừng bốn tháng sau, hai người cưới nhau. Đồng nghiệp trong trường chị, rồi hàng xóm, ai cũng nói chị “ lỡ”... nên cưới gấp. Bỏ ngoài tai, chị hài lòng với sự lựa chọn của mình. Chị nghĩ, chừng tuổi này còn “kén cá chọn canh” gì nữa, thấy anh bình thường, hiền lành là được rồi. Nhiều khi chuyện cuộc đời và chuyện duyên phận thật phức tạp. Mọi người không nghĩ chuyện chị lấy chồng ở tuổi này, lấy nhanh chóng như vậy là bình thường, chỉ muốn chị thừa nhận mình già rồi nên vội vã thì mới thôi dèm pha hay sao?

Chị ở nhà chồng, ban đầu thì lạ lẫm, nhờ có anh nên mọi bỡ ngỡ cũng qua. Nhưng, chị có cảm giác mọi người ở nhà chồng xét nét và hay để ý chị. Họ nói chị có học nên làm cao, ăn cơm bày đặt mời cha mời mẹ, rảnh rỗi không phụ xẻ cá, phơi mực mà ngồi gõ vi tính, rồi còn bày đặt kè kè quyển sách... Chị khóc một mình, không dám hó hé với ai nửa lời, ngay cả với chồng, vì thực sự anh không hiểu những gì chị nói, không hiểu công việc chị làm. Chị thấy anh cũng giống họ, những người trong gia đình anh, chẳng hiểu gì về chị.

Sau con mua

Lúc cương quyết lấy chồng, ba chị hỏi đúng một câu: “Con có yêu thương gì không? Sau này có gì đừng hối tiếc về sự lựa chọn của mình nghe con!”. Chị nuốt lời ba nói vào lòng ngày chị nằng nặc đòi lấy anh. Ba mẹ chị nghĩ đúng. Một người đàn ông dù có tốt, có hiền lành đến độ nào thì cũng khó hòa hợp được với chị khi chỉ mới học hết lớp 3, làm nghề xe ôm, gia đình là dân lao động biển. Thế giới của chị khác. Gia đình không giàu có gì nhưng ba mẹ chị cũng là người học thức. Sự lựa chọn của chị làm cả gia đình chao đảo nhưng thương chị lỡ thì, lại là người sống nội tâm, nên mọi người vun vén, dù lòng đau đáu cho ngày mai của chị và anh.

***

Hôm đó chị đi làm về, đang thay đồ trong phòng thì nghe tiếng mẹ chồng cố ý nói to lên: “Thằng Ba coi dọn cơm đi, con vợ mày về rồi!”. Vẫn là cái giọng chì chiết, chị nghẹn ngào, nước mắt muốn trào ra, chỉ muốn chạy ra khỏi ngôi nhà đó ngay lập tức.

Chị sai rồi, làm sao để trả giá cho sự lựa chọn sai lầm của mình đây?

Chiều đó chị hẹn anh ra cửa biển.

- Em và anh sai rồi, mình buông nhau ra đi anh!

Anh chắc hiểu không hết ý từ “buông” mà chị đã rất cân nhắc, nên đặt bàn tay chai sần của mình lên vai chị, nói:

- Anh biết mình không xứng với em, nhưng em nghĩ coi, vợ chồng muốn bỏ đâu dễ, đâu như chuyện anh bỏ thuốc vì em không thích, như việc anh bỏ tật xỉa răng trước mặt em, hay việc anh nhớ phải phủi chân sạch khi lên giường... Em nghĩ lại đi!

Lần thứ hai, sau lúc gặp anh giữa đường ngày ấy, chị thấy anh đứng bên cạnh mình thật ấm áp, chân thật.

 Hạnh Thuần

Từ khóa Sau cơn mưa
 

news_is_not_ads=

cachecache BAOPNO_GET_NEWS_FEATURE_BY_CATEchuyennhavi /strCate=chuyennha

cachecache BAOPNO_GET_NEWS_FEATURE_BY_CATEchamevaconvi /strCate=chamevacon

cachecache BAOPNO_GET_NEWS_FEATURE_BY_CATEtinhvalyvi /strCate=tinhvaly

cachecache BAOPNO_GET_NEWS_FEATURE_BY_CATEphongcachsongvi /strCate=phongcachsong
TIN MỚI

cachecache BAOPNO_GET_NEWS_FEATURE_BY_CATEhonnhangiadinhvi /strCate=honnhangiadinh