Hè vừa rồi, em đã kiểm tra điện thoại chồng - điều em chưa bao giờ làm - và phát hiện anh ngoại tình. Cảm giác lúc đó không chỉ là giận dữ mà như trời đất sụp đổ. Đau đớn hơn, 2 đứa con lớn của em đã sớm nhận ra những điều bất thường từ cha và mách mẹ. Chính các con phát hiện những cuộc gọi lén lút của cha với người tình. Khi em đối chất, phản ứng của anh không phải là hối lỗi, mà là chối bỏ và giấu giếm. Anh từ chối mở điện thoại, trong cơn giận dữ, anh đập nát điện thoại để xóa mọi dấu vết. Hành động đó đã đẩy em vào tận cùng của sự thất vọng.
Em biết mình không thể sống tiếp với sự lừa dối này. Em tuyên bố ly thân ngay lập tức và soạn một bản cam kết: Anh không được tái phạm bất kỳ hành vi ngoại tình nào nữa. Nếu vi phạm, anh sẽ ra đi tay trắng, mất quyền nuôi cả ba con. Ban đầu, anh tỏ ra bất hợp tác, đòi sửa cam kết, chỉ chấp nhận mất quyền nuôi 2 con lớn và muốn giữ lại đứa con út mới 4 tuổi. Em không đồng ý. Sau một cuộc họp gia đình nghiêm túc, có sự tham gia của một số người thân, trước áp lực từ mọi phía và sự cứng rắn của em, cuối cùng anh đã phải ký vào bản cam kết đó.
Sau cam kết, cuộc sống gia đình em trở lại quỹ đạo bình thường được hơn 2 năm. Em cố gắng gạt bỏ sự nghi ngờ, tin rằng anh đã biết sợ và sẽ sửa sai. Em không kiểm tra điện thoại của chồng, cố gắng hàn gắn để giữ lại mái ấm cho các con. Nhưng niềm tin mong manh đó lại bị dập tắt lần nữa. Cuối tháng qua, em phát hiện anh vẫn lén lút qua lại với người phụ nữ kia. Không phải là tin nhắn công khai mà là những thủ đoạn tinh vi hơn, chứng tỏ sự phản bội này đã trở thành thói quen, bản chất.
Lòng em giờ đây đã lạnh, em không còn nước mắt để khóc. Việc tái phạm cho thấy anh không chỉ xem nhẹ tình cảm của em mà còn nhẫn tâm đạp đổ gia đình. Em đã viết đơn ly hôn và đưa ra 2 sự lựa chọn cho anh. Một là anh ký thuận tình ly hôn, nội dung thỏa thuận tài sản và quyền nuôi con y hệt bản cam kết đã ký. Hai là em đơn phương ly hôn, đưa toàn bộ chứng cứ vi phạm luật hôn nhân gia đình cho gia đình hai bên, cơ quan anh và tòa, chấp nhận một cuộc chiến pháp lý căng thẳng.
Vậy nhưng anh nói không muốn ly hôn, không muốn bỏ vợ con, xin em tha thứ và hứa hẹn đủ điều. Anh cho rằng anh "nhất thời lạc lối" và sẽ sửa sai.
Điều khiến em đau khổ nhất lúc này là tâm trạng của các con. Đứa lớn đã hiểu chuyện, tỏ ra buồn bã và thất vọng về cha. Đứa giữa cáu gắt, hay gây gổ, có những biểu hiện tâm lý tiêu cực. Còn đứa út 4 tuổi tuy chưa hiểu rõ nhưng cảm nhận được không khí căng thẳng trong nhà nên luôn tỏ ra sợ sệt và bám mẹ hơn. Sự bất ổn của gia đình đang ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển tâm lý của các con.
Em phân vân vô cùng. Liệu một người đã ký cam kết nghiêm túc mà còn không biết sợ, không giữ lời hứa liệu sau này có thể thay đổi được không? Em chưa muốn dứt khoát bỏ ngay, vẫn muốn cho anh một bài học để anh thực sự sợ mà sửa sai, để con em có một người cha toàn vẹn.
Em nên làm gì để vừa bảo vệ tâm lý, quyền lợi cho các con vừa xử lý người chồng bội bạc một cách hợp lý và có nên cân nhắc việc ly hôn dứt khoát? Em xin chân thành cảm ơn.
misunho@...
Ảnh minh họa: Freepik
Em gái thân mến,
Trong hôn nhân, có lẽ không nỗi đau nào lớn hơn bị bạn đời phản bội. Em đã rất kiên cường, lý trí và dũng cảm khi đối diện sự phản bội từ chồng. Cách em thiết lập bản cam kết ngay từ lần đầu cho thấy em là một phụ nữ mạnh mẽ, luôn đặt lợi ích và sự ổn định của các con lên trên. Tuy nhiên, giải pháp tưởng chừng rất hiệu quả đó lại không có ý nghĩa, giá trị với chồng em. Điều đó cho thấy ngoại tình không còn là sự bộc phát, thiếu kiềm chế, ham muốn nhất thời của anh ta.
Liệu một người đã ký cam kết nghiêm túc mà còn không biết sợ, liệu có thể thay đổi được không? Câu trả lời là "Rất khó". Như em nhận định, có lẽ ngoại tình đã thành bản chất. Lần đầu, anh ta chối bỏ, đập điện thoại để phi tang. Lần thứ hai, sau 2 năm "cải tạo" dưới áp lực cam kết, anh ta vẫn tái phạm "với những thủ đoạn tinh vi hơn". Điều đó chứng tỏ với anh ta, ngoại tình không còn là "nhất thời lạc lối" và không có sự hối lỗi thực sự.
Nếu em chọn tha thứ cho chồng, khả năng cao là vết thương sẽ lại rỉ máu. Với người đã không giữ được lời hứa trong một cam kết quan trọng, rất khó để họ thay đổi. Anh ta sẽ coi sự tha thứ của em là nhượng bộ và có thể lặp lại hành vi sai trái với những hình thức tinh vi hơn nữa. Em sẽ lại tổn thương, hôn nhân sẽ tiếp tục là một vòng luẩn quẩn của nghi ngờ, kiểm soát, thất vọng.
Khi đó, hôn nhân của em sẽ chuyển từ mối quan hệ yêu thương sang mối quan hệ đầy xung đột khiến ngôi nhà trở thành nơi tiêu cực. Em và các con sẽ lãnh hậu quả khi sống trong bầu không khí độc hại ấy.
Nếu ly hôn, em sẽ chấm dứt được cảm giác tổn thương, bị giày vò tinh thần, lấy lại sự tự chủ và tập trung hoàn toàn vào việc chăm sóc, chữa lành tâm lý cho các con. Hơn nữa, ly hôn không đồng nghĩa các con sẽ mất cha vĩnh viễn. Dẫu cha mẹ không còn chung nhà nhưng vẫn có thể duy trì mối quan hệ cha con thông qua thăm nom, gặp gỡ trong không khí hòa bình, không bị bao phủ bởi sự căng thẳng từ cuộc hôn nhân không hạnh phúc của cha mẹ.
Về việc em muốn dạy chồng một bài học, Hạnh Dung khuyên không nên. Đừng dùng sự tổn thương của mình để "dạy" ai đó một bài học vì trách nhiệm thay đổi thuộc về người gây ra lỗi lầm. Chưa kể, khi đặt mục tiêu "dạy một bài học", em vô tình đặt gánh nặng thay đổi và sự hối lỗi của chồng lên vai mình. Em sẽ phải liên tục kiểm soát, giám sát, tìm cách trừng phạt hoặc gây áp lực để anh ta thấm thía, "sáng mắt". Đây là một vai trò vô cùng mệt mỏi và hao tổn năng lượng. Và nếu chồng em không thay đổi (khả năng rất cao), em sẽ lại thất vọng, giận dữ, tổn thương. Mục tiêu của em không đạt được và em tự kéo dài quá trình đau khổ thay vì tập trung vào việc chữa lành và tự giải thoát. Bài học lớn nhất của chồng em là hậu quả do chính anh ta gây ra: mất lòng tin, mất gia đình, mất đi sự tôn trọng của vợ con.
Em đã cố gắng hết sức để giữ gia đình. Em đã cho anh ta cơ hội. Việc anh ta tái phạm chứng tỏ sự thay đổi ấy nằm ngoài khả năng kiểm soát của em. Giờ là lúc em cần gạt bỏ sự tiếc nuối về một "gia đình toàn vẹn", tập trung vào điều duy nhất em có thể làm: bảo vệ sự bình yên và tâm lý của các con trong tương lai. Sự bình yên của em sẽ là sự bình yên của các con.
Hạnh Dung
Chia sẻ tâm tư cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ nữ, mời bạn gửi câu hỏi trực tiếp trong khung “Chat với Hạnh Dung” dưới đây hoặc gửi về email hanhdung@baophunu.org.