Cuộc hôn nhân cũ vẫn là một nỗi ám ảnh kinh hoàng. Nay em đã ly hôn được rồi nhưng chồng cũ vẫn quậy phá điên cuồng.
"Anh có biết rằng, chỉ cần rời bỏ anh, sẽ có cả dàn trai đẹp xứng đáng với tôi hơn anh, sẵn sàng dâng trái tim cho tôi không?", nàng nói.
Hễ đụng tới chuyện tiền là y như rằng vợ chồng cãi nhau. Em phát chán nhưng không thể né tránh.
Tôi không dám nói vợ mới của anh là người xấu hay có ý đồ, nhưng cô đã khiến con tôi về chê trách và hỗn hào với mẹ.
Không lẽ cứ phải ngó sắc mặt của những người xung quanh mà sống?
Anh ta cưỡng bức em đến mức em bị thương, phải nhập viện phẫu thuật. Vậy nhưng liền sau đó anh ta trốn mất.
Chiến tranh lạnh giữa hai vợ chồng em kéo dài. Cứ thế này có lẽ tiếp sau sẽ là ly hôn.
Bà Tô Mẫn bên Trung Quốc trước đây khổ hay sướng hơn má tôi, tôi không rõ, nhưng chắc chắn những ngày sắp tới của bà sẽ thong dong, hạnh phúc.
Cháu đã hai lần yêu. Lần nào cũng đều yêu đơn phương thật lâu, rồi khi người ta tỏ tình thì lại chán...
Vì muốn lấy lòng chồng và gia đình chồng nên tôi đã hạ mình xuống mãi và người ta thì lấn lướt không ngừng.
Hoạt động mạnh trước khi quan hệ tình dục có nguy cơ... phạm phòng hay không?
Lấy nhau tám năm, chỉ hơn một năm đầu tiên anh tự đưa tiền lương cho vợ. Sau đó hầu như em phải đòi, xin, năn nỉ...
Làm gì có chuyện đã chọn ai làm chồng thì phải chấp nhận đến hết đời, dù ông ấy có xấu tính ra sao, miễn không ngoại tình?
Tôi biết nhiều bạn bè phải nuốt những vết thương đau đớn đó vào lòng. Di chứng từ vết thương ấy không thể đo đếm được.
Năm 10 tuổi, Oanh đối diện với câu hỏi: "Con muốn sống cùng mẹ hay cha?". Đến giờ, Oanh không muốn nghe lại câu ấy thêm lần nào nữa.
Trung niên rồi, còn bao lâu nữa đâu mà phải lăn tăn việc dọn lại đời mình. Không lúc này thì lúc nào?
Hay tôi buông tay để anh và vợ cũ quay lại với nhau?
Phụ nữ sống không thể thiếu tình yêu. Dù không có ai yêu thì nhất định cũng phải yêu lấy mình. Ở tuổi 40 tôi mới nhận ra điều ấy.
Tình cảm ông bà nội với em là không thể cứu vãn được nữa. Em không thể cả đời trả nợ cho nhà chồng.
Anh nằm trên vỉa hè trước nhà, ngủ rồi đi luôn. Con người ta có nhà mà không thể về, không có ai đón chờ, ngóng đợi đáng thương biết bao nhiêu...
Anh chị quy kết luôn là vì em tham tiền, thích được chia tiền, nên xúi ba mẹ bán nhà. Em rất khổ tâm.
Tôi đọc bài viết về người phụ nữ 56 tuổi "đào thoát" khỏi gia đình và đã dừng khóc chỗ bà Tô Mẫn bị chồng phang ghế vào lưng.
Một lần tình cờ, tôi nhìn thấy anh ấy chỉ còn “một bên”. Tôi đang bối rối quá.
Họ cặp với nhau 5 năm mà em không hề hay biết. Lúc em phát hiện ra chồng lừa dối mình thì người đàn bà đó đang mang thai.
Với tôi, bạn bè là những món quà bất ngờ và quý giá. Đến giờ tôi mới thật sự hiểu, tình yêu có hạn sử dụng, còn tình bạn là mãi mãi.