Không thể “dạy” mẹ được đâu

17/04/2020 - 05:10

PNO - Mẹ quen nói rất to, hễ bắt đầu nói là không cho ai cơ hội nói lại một câu nào. Mẹ em còn hay chửi nữa chị ạ, con này, thằng nọ, đồ thứ này kia. Hàng xóm xung quanh nhà em ai cũng ngán mẹ em.

Kính gửi chị Hạnh Dung, 

Em là con gái út trong một gia đình có ba anh chị em. Anh Hai và chị Ba lớn hơn em nhiều tuổi, trong nhà thường gọi em là Út Thêm, vì khi nhà tạm đủ cơm ăn ba mẹ mới sinh thêm em. Em cũng là đứa con may mắn: hai anh chị lớn lên đều làm công nhân, tới lượt em thì được đi học đại học. 

Ba mẹ cũng cưng chiều con gái út nên dù ở quê thường phải lập gia đình sớm, 18-20 tuổi đã lấy vợ lấy chồng, nhưng em thì không bị hối thúc. Năm nay em 26 tuổi, cũng đã có bạn trai, ba mẹ cũng hỏi thăm nhưng nói tùy em quyết định. 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Mẹ em buôn bán ngoài chợ xã, nói năng bình dân lắm, mà quen nói rất to, hễ bắt đầu nói là không cho ai cơ hội nói lại một câu nào. Mẹ em còn hay chửi nữa chị ạ, con này, thằng nọ, đồ thứ này kia. Hàng xóm xung quanh nhà em ai cũng ngán mẹ em. Vợ anh Hai, chị dâu đầu của em, còn bị chửi hoài, huống hồ em chỉ là con út, chồng em thì đáng gì… Em không thể “dạy” mẹ em được, bà đã sống như vậy cả đời rồi.

Lý do em còn chần chừ chưa tính chuyện hôn nhân là vì em sợ bạn trai sẽ không thể hòa thuận với gia đình em. Bạn trai em là người thành phố, con nhà khá giả. Mấy lần đến nhà ảnh chơi, em thấy cha mẹ, anh chị trong nhà nói chuyện với nhau rất hòa nhã, học thức, không bao giờ lớn tiếng hay có từ ngữ thô tục. Trong khi gia đình em thì ngược lại. Mà người em ngại nhất là mẹ em.

Em có nói chuyện với bạn em, anh ấy bảo không ngại. Nhưng em biết đó là ảnh chưa nghe mẹ em chửi thôi. Em phải làm gì để thay đổi hoàn cảnh của mình đây?

Cẩm Minh (TP. HCM)

Em Cẩm Minh thân mến, 

Hoàn cảnh chung, tính cách, kiểu lời ăn tiếng nói đã quen cả đời thì khó mà thay đổi được. Nhưng mình có thể sắp xếp để trong những hoàn cảnh cụ thể, khi hai gia đình gặp nhau, ngày đám hỏi, đám cưới… không xảy ra những chuyện chửi mắng như em lo ngại. Điều này có thể làm được.

Người lớn có khả năng kiềm chế, cũng biết nhược điểm của mình, nên chắc không xảy ra chuyện. Nếu em vẫn lo lắng thì có thể bọc lót trước cho chắc: em cứ để ý trong gia đình ai là người có ảnh hưởng lớn nhất đối với mẹ: ba, hay anh Hai, chị Ba chẳng hạn, em nói chuyện trước với người đó, nói rõ những lo lắng của em và nhờ họ nói với mẹ giúp em. Những lúc gia đình hai bên phải gặp mặt, trò chuyện, cứ để một người theo sát bên mẹ để nhắc chừng là được. 

Chuyện em lo là chuyện quá trình chung sống về sau này. Bất kỳ hai gia đình nào, cho dù không có những khác biệt lớn đi nữa, cũng phải mất một thời gian mới có thể thông cảm thấu hiểu lẫn nhau. Em lấy người em yêu, chứ không phải lấy gia đình người ấy, và ngược lại cũng vậy, đừng bắt người ta phải hòa thuận ngay và luôn với gia đình mình. Em có thể nói chuyện cho chồng em hiểu: mẹ em nói năng thô ráp vậy, nhưng tấm lòng mẹ, những hy sinh ba mẹ dành cho em quý giá thế nào.

Ba mẹ thương em nên sẽ thương anh. Mình cũng tính cách để tránh bớt những hiểu lầm không đáng có trong giai đoạn đầu. Chắc chắn em đã không tính đến phương án chồng em ở rể. Nếu có thể, hãy tự tạo lập không gian sống riêng của mình, xây dựng gia đình nhỏ của mình. Đó là phương án tích cực và ổn định về lâu dài.

Riêng với mẹ, đúng là em không thể “dạy mẹ” được đâu. Với gia đình mình cũng vậy. Em cần hết sức chú ý đừng để mẹ tự ái, nghĩ rằng em coi thường gia đình mình vì nhà mình nghèo hơn, dân dã hơn nhà chồng. Đây là suy nghĩ rất dễ nảy sinh trong hoàn cảnh này.

Em hãy thể hiện tình yêu thương gia đình, ba mẹ, trách nhiệm chăm lo để giữ thể diện nhà mình, để ba mẹ tự hào đã sinh cô con gái út giỏi giang xứng đáng. Sau này, có gì đi nữa, gia đình mình cũng là nơi chốn chở che. Em đã từ chiếc nôi thô mộc ấy lớn lên, hãy trân quý giữ gìn nó em nhé. 

Hạnh Dung

Thư cho Hạnh Dung, quý vị gởi về:

hanhdung@baophunu.org.vn

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(2)
  • Huỳnh My 17-04-2020 10:43:11

    Sao lại ngại, nếu em còn suy nghĩ về mẹ như vậy thì làm sao hi vọng người khác tôn trọng mẹ. Chẳng qua là cách nói chuyện của người ở chợ, mà người đó đã chắt chiu từng đồng nuôi con ăn học. Chưa chắc gia đình bạn trai em hòa nhã vậy mà bên trong không toan tính, hại nhau còn thê thảm hơn á.
    Bạn...ngu và bất hiếu vừa thôi, chưa chi đã chê mẹ mình rồi.

    • cười khẩy

      Dám chắc bạn kg có 1 người mẹ ăn nói và chửi bới thô tục đến mức làm bạn xấu hổ. Mẹ tôi cũng là người như vậy đó, mỗi lần chửi con thì chửi cả giờ, có bao nhiêu từ tục tĩu thì văng ra hết, con cái bỏ đi thật xa để khỏi phải nghe. Kg phải vì là mẹ mà mình phải chấp nhận và khuyến khích tính xấu bằng cách im lặng. Chúng tôi rất may mắn vì có 1 ngày bà bị đau chân đi coi bói, thầy bói phán rằng hung dữ chửi bới làm hại bà, bà bèn tụng kinh niệm Phật và dần dần ăn nói hiền lành. Chân bà bớt đau thật, có thể vì uống thuốc (bà vẫn đi khám bệnh và uống thuốc Tây, nghĩ thật buồn cười), cũng có thể vì tự kỷ ám thị, nhưng cái nào thì cũng tốt cho gia đình tôi.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI