PN - Nguyên vật liệu: Bọt biển ba màu khác nhau, kéo, dao rọc giấy, súng bắn keo, chỉ màu loại to, nút, tăm xỉa răng, sơn, cọ, nút chai rượu vang; mắt trang trí thú nhồi bông hoặc búp bê vải (có thể mua ở tiệm bán nút áo hoặc bạn mua nút áo trắng vẽ thành hình con mắt), vải nỉ vụn màu đen.
PNO - Với gương mặt phờ phạc, mệt mỏi, chị bảo suốt đêm không ngủ, lo lắng cho tương lai cô con gái đầu. Con bé mới 17 tuổi nhưng không biết đã bỏ nhà đi bụi bao lần. Cứ cách một hai tháng, con bé lại đi khỏi nhà. Có khi đi ít nhất là 1-2 ngày, có khi đi cả tháng mới về. Chị thở dài, gần như bất lực trước đứa con gái ngỗ ngược ấy.
PNO - Nhắc đến mối quan hệ “mẹ chồng – nàng dâu”, nhiều người cho rằng mẹ chồng luôn là người “giữ kèo trên”. Trong khi đó, cùng với những biến chuyển (cả tích cực lẫn tiêu cực) trong xã hội, thế chênh lệch này đã thay đổi rất nhiều.
PNO - Trước ngày lên xe hoa, chị Hòa gọi tôi đến ở cùng để hai chị em hàn huyên. Chị Hòa là con một của bác tôi, không có anh chị em nên chị yêu tôi như em gái. Có chuyện gì hai chị em cũng chia sẻ cho nhau.
PN - “Có 76% người tái hòa nhập nhận được sự quan tâm, giúp đỡ từ gia đình, người thân” là thông tin từ kết quả khảo sát mới đây của Công an Q.8, TP.HCM. Nhiều người được tiếp sức sau những tháng ngày lầm lạc. Tình cảm, lòng bao dung của người thân sẽ là động lực lớn giúp người hoàn lương hòa nhập tốt với cộng đồng. Đáng tiếc là vẫn còn những trường hợp không còn gia đình, người thân hoặc tất cả đã chối bỏ, xa lánh.
PN - Chị Hằng Nga ở Q.1, TP.HCM tâm sự: “Con bé nhà tôi mới sáu tuổi mà cha mẹ nói gì chưa kịp hiểu đã cãi lại. Thậm chí khi không vừa ý, cháu còn vùng vằng, hậm hực, nói những câu hỗn hào rồi bỏ vào phòng, đóng kín cửa. Cả nhà tôi ai cũng nghĩ cách uốn nắn bé, nhưng tất cả đều bế tắc. Buông xuôi thì sợ con mai này hư hỏng, mà dạy dỗ thì chưa có cách nào “nói lọt” cho bé nghe”.
PN - “Cu Bi tuổi con rắn, đâu phải tuổi con mèo, sao lại thích leo trèo vậy?”, mẹ nửa đùa, nửa thật khi thấy con cứ trỏ tay về phía cầu thang. Bi gần hai tuổi, ba mẹ lo lắng không yên khi thấy cu cậu có sở thích trèo cao, từ bàn ghế đến cầu thang…
PN - Một trong những thú vui của trẻ con là tưởng tượng những đồ vật vô tri thành những hình ảnh ngộ nghĩnh. Dưới con mắt trẻ thơ, những thứ tưởng như rất bình thường như hòn đá cuội bên đường, đám mây trên trời đều mang dáng dấp của những con thú sống động và vui nhộn. Bố mẹ có thể cùng tham gia giúp trẻ phát triển khả năng tưởng tượng như thế, chỉ bằng một trò chơi thủ công đơn giản mang tên “Các con thú đá”.
PNO - Với nhiều người, bố mẹ chỉ đơn thuần như người trông cháu mà họ quên đi vai trò quan trọng của các bậc cao niên là nối liền hiện tại và quá khứ cho chính con cháu mình.
PNO - Cách đây một năm, bố tôi đã bỏ mẹ con chúng tôi đến với người đàn bà khác. Mẹ tôi khủng hoảng thật sự. Bà khóc lóc, bỏ ăn bỏ uống, lúc nào cũng hy vọng rằng bố sẽ quay trở lại và luôn luôn sẵn sàng đón ông ta.
PNCN - Mẹ vô tình nghe con khoe với Long về “chiến công” vừa lập được:
PNCN - Có chồng, có con, tôi mới hiểu, hạnh phúc là mỗi sớm thức giấc được hôn trán con và hỏi “con có muốn theo mẹ ăn sáng không nào?”.
PNCN - Sáu năm làm vợ anh là sáu năm nỗi đâu chồng chất lên cuộc đời chị. Ấy vậy mà chị không một lời oán trách, vẫn tận tình chăm sóc chồng khi anh nằm liệt giường. Chị ví von, phận gái 12 bến nước, trong nhờ đục chịu. Chị chỉ mong có một phép màu chữa lành đôi chân cho anh.
PNCN - Tôi có bé trai hai tuổi rất bụ bẫm, dễ thương, nhưng con gái 12 tuổi của tôi lại không chịu chơi đùa với em. Cháu nói “em nhỏ quá, không biết chơi”, “con bày cách chơi cho em, em chỉ chơi theo ý mình”, “em dữ dằn, cứ cắn, nhéo con”…
PN - Hồi chồng dắt tôi về thăm nhà lần đầu, tôi không giấu nổi cảm giác lo lắng, bất an trước người phụ nữ có đôi mắt sắc sảo như nhìn thấu tâm can người khác, cộng với giọng nói có phần lạnh lùng, khó chịu của mẹ chồng. Mẹ chê tôi nhỏ con, ăn nói có phần rụt rè… Tôi thầm nghĩ, thời buổi nào rồi mà còn muốn con dâu ăn to nói lớn, dân làm văn phòng chứ có phải… đi cày đâu mà cần coi ngó mặt mũi tay chân kỹ vậy! Tất nhiên, tôi chẳng dám nói ra suy nghĩ đó của mình, nhưng lòng thì cảm giác… không phục tí nào.
PN - Ở quê ngoại có tục lệ cứ đi ăn cỗ là được nhận quà về, thường gọi là “lấy phần”. Mấy tháng hè, mẹ cho Mít về quê, họ hàng có cỗ, bà hay đưa cháu đi cùng. Mít mê gà rán và xúc xích nhưng những món này ở quê thường ít có nên Mít đến chỉ ngó nghiêng rồi hỏi bà những món mà Mít chưa biết. Về nhà, Mít lon ton cầm cái túi ni lông đựng thức ăn chạy thẳng vào nhà, gọi: “Ông ơi, bà lấy phần cho ông này”.
PN - Căn trọ nhỏ nằm trong hẻm 144 (Trần Hưng Đạo, P.Nguyễn Cư Trinh, Q.1, TP.HCM) hơn 5 năm nay là chỗ trú ngụ của bảy mảnh đời bất hạnh. Họ nương tựa, nâng đỡ nhau mưu sinh nơi xứ lạ quê người.
PN - Yêu đương sớm, nhanh chóng rơi vào trạng thái đau khổ, bế tắc do tình yêu tan vỡ, bị bỏ rơi, mang thai ở tuổi vị thành niên… là những cú sốc đầu đời của giới trẻ. Có em, do thiếu kỹ năng ứng phó, vượt qua các cảm xúc tiêu cực, đồng thời thiếu sự quan tâm của gia đình nên nghĩ quẩn, tìm đến cái chết.
PN - Thời tiết dạo gần đây hay thay đổi thất thường, trời đang quang bỗng mây đen vần vũ kéo đến. Sợ mưa lớn, tôi vội vã lấy áo khoác rồi nhanh chân chạy ra chợ.
PN - Keng ở nhà với ông bà nội đến năm tuổi mới chuẩn bị đi học.
PNO - Tôi lấy chồng đã được 4 năm, và trong suốt khoảng thời gian ấy, giữa tôi và gia đình chồng rất yên ấm, thuận hòa. Nhưng cách đây 1 tháng, khi vợ chồng tôi xây nhà mới thì lại có chuyện không hay ngay ngày đầu tiên mở móng.
PNO - Ngược lại với cô “Dâu phố về quê” ( PNO ngày 22/9/2014) tôi là “Dâu quê ra phố”.
PNO - Chị không khỏi chạnh lòng khi thấy cuộc nói chuyện của em và ba mỗi lúc càng trở nên căng thẳng, gay gắt. Những suy nghĩ của em không sai, thậm chí chị còn có thể đồng tình với quan điểm ấy. Tuy nhiên, cách em thể hiện thì lại làm chị không hài lòng. “Lời nói chẳng mất tiền mua”, sao không “lựa lời mà nói” cho không khí trong gia đình được êm ấm.
PN - Những cơn gió mang hơi nước từ dòng sông Thạch Hãn thổi vào mát rượi. Bên hiên nhà, ở đường Phan Chu Trinh, P.2, thị xã Quảng Trị, tỉnh Quảng Trị, cụ ông ngồi lặng lẽ lần giở túi ni lông cũ, lấy ra chiếc chứng minh nhân dân của cụ bà, rồi cất giọng trầm ấm: “Chừ hai ông bà tạm xa nhau nên tui cất cái này để khi mô nhớ bà ấy, tui lại lấy ra coi”. Cụ là Trương Triêm, năm nay 104 tuổi, còn vợ - cụ bà Trần Thị Cháu 106 tuổi. Họ có với nhau bảy người con, 21 cháu nội ngoại, 19 chắt và sáu chít. Cuộc hôn nhân bền chặt, ấm nồng của hai người đã giúp họ trở thành đôi vợ chồng cao tuổi nhất, vừa được Tổ chức kỷ lục Việt Nam ghi nhận.
PN - Nhà khoa học Albert Einstein từng nói: “Nếu bạn muốn con mình thông minh, hãy đọc cho bé những câu chuyện cổ tích. Nếu bạn muốn con mình thông minh hơn nữa, hãy đọc cho bé nhiều chuyện cổ tích hơn nữa!”. 30 phút kể chuyện cho con nghe trước giờ đi ngủ là một hoạt động giáo dục bổ ích nhất và dễ thực hiện nhất mà bất kỳ người làm cha mẹ nào cũng có thể làm được.