Cần có bài học cảnh tỉnh. Những ai mang trong mình linh hồn của một ác quỷ thì không được nuôi dạy trẻ em, dù dưới bất kỳ hình thức nào.
Ngày hàng xóm báo tin “thấy chồng tôi chở bồ nhí”, tôi bỏ ngoài tai, vì tôi tin vào tình yêu gần 15 năm, vượt qua bao sóng gió của mình.
Người ta càng lớn lại càng muốn quay về nương náu những ngày thơ dại. Thuở mà những mệt nhoài, xô bồ của cuộc đời chưa chạm vào được.
Bị cáo Quỳnh Trang lộ rõ vẻ mệt mỏi khi được dẫn tới tòa, trong khi mẹ ruột của nạn nhân tới tòa từ sớm và liên tục khóc.
Sáng nay, rất đông người dân đã đến toà, mang theo di ảnh bé V.A. Trong ảnh, bé cười thật hiền, đôi mắt trong veo...
Vượt qua những sự xa cách, cả nể thường gặp khi nói về quan hệ sui gia, bà Duyển chăm sóc mẹ ruột của con dâu như người ruột thịt.
"Mẹ bệnh, ba khóc suốt, nắm tay nằm kế bên. Chỉ ước mong sau này già đi, vợ chồng còn thương nhau được như ông bà”, con dâu ông bà nói.
Nam tính nơi phụ nữ chính là men bia trong bánh mì. Không có những thành phần này, món ăn, món uống sẽ rất tẻ nhạt, không có hương vị”.
Ba tôi nói, tuổi của ba, đã chứng kiến bạn bè lần lượt ra đi, nên còn khỏe ngày nào thì cứ vui sống, ca hát, gặp gỡ khi còn có thể.
Chồng tôi là người đàn ông đích thực, nếu tôi nói anh yếu bóng vía chắc chẳng ai tin.
Trên máy bay, một bác gái lấy ra một… con dao rồi gọt trái cây ngon lành khiến dư luận sốc.
Không chỉ khi dành thời gian cho bản thân hay đi mua sắm, ngay cả khi ở nhà nhiều bà mẹ luôn bị ám ảnh bởi cảm giác “có lỗi”.
Cha mẹ không biết rằng hành động khoe con và thành tích học tập của con lên mạng xã hội vô tình tạo thêm áp lực cho con.
Trong đời sống hôn nhân, phải “lặn” vào lòng vợ/chồng để hiểu được “tảng băng chìm” chứ không cách nào nâng được tảng băng nổi hẳn lên để nhìn.
Với tôi, ngày sung sướng nhất chắc là ngày cái võng ba nằm bị rách, phải thay võng mới. Võng cũ được tận dụng, đem cột ngoài vườn, mát rượi.
Chị tôi đúng là một nông dân phố thị thứ thiệt. Chị yêu đất, hiểu cây, luôn xem sức khỏe là thứ tài sản quý giá hơn vàng.
Điểu Nhong chạy tới la to: “Bếp nhà Thị Tiêng bị mất trộm. Thị Tuân lấy trộm. Cái miệng Thị Tuân, Thị Tiêng cãi nhau như “cơn gió độc”...
“Nghề” bắt cá cạn không cần phải học hay có kinh nghiệm như khi mò tìm cá dưới ao bùn. Đứa lớn đứa nhỏ đều có thể làm được.
Chỉ mong đừng ai đó hối tiếc như tôi, chờ đến lúc cha mẹ bước vào tuổi thất thập mới biết đưa ông bà đến rạp xem phim.
Trong đời sống hôn nhân có một sàn catwalk mà “người mẫu” đi hoài đi mãi, càng đi càng thấy thăm thẳm, có khi mịt mùng, mất phương hướng.
Những ký ức ấy giấy mực nào chép cho đầy đủ được, chữ nghĩa nào trải cho hết lòng yêu thương chan chứa…
Mẹ mướn một căn nhà nhỏ và mẹ sống ở đó, giúp tôi vượt qua những cơn vật vã vì ma tuý.
Tôi hâm mộ câu này lắm: “Đàn bà mà gặp đúng người thì mãi mãi không cần phải trưởng thành”.
Cho đến khi có con, tôi mới nhận ra rằng má đã nhẫn nại và dịu dàng với anh em chúng tôi nhiều đến cỡ nào.
Việc lắng nghe nội tâm chính mình thay vì bận tâm đến suy nghĩ của người khác khiến chị thấy dễ chịu, cuộc sống nhờ vậy trở nên bình thản, nhẹ tênh.