Hàng xóm ở phố

16/04/2021 - 21:14

PNO - Chị nhận ra rằng, dù ở quê hay phố thì con người ta vẫn có nhu cầu giao tiếp với nhau, vẫn có thể là hàng xóm thân thiết khi cùng nhau mở lòng và có ý thức tạo dựng mối quan hệ cũng như dành cho nhau một quỹ thời gian giữa bộn bề cuộc sống.

Ngày con trai về thăm, ngỏ ý đón chị lên thành phố sống cùng, chị tâm sự với mấy cô bạn, ai nấy xua tay: “Thôi đừng có đi. Lên trên đó, con cháu chúng nó đi làm, đi học suốt ngày, hàng xóm thì nhà ai biết nhà nấy, buồn lắm”. 

Chị cũng trằn trọc, suy nghĩ nhiều đêm. Mảnh đất này, chị gắn bó từ khi lọt lòng đến giờ. Thăng trầm của cuộc đời chị diễn ra hết ở đây.

Những ngày còn đứng trên bục giảng, có vài lần chị phải đi tập huấn xa nhà, nhưng chỉ dăm ba hôm đã nhớ quay quắt cái bờ ao có những con tép nhảy lách tách, giàn mướp hương lúc lỉu quả, dãy bờ rào đỏ rực hoa dâm bụt… Chị từng nghĩ chắc chẳng có gì dời chân chị xa được khỏi nơi này.

Ảnh mang tính minh họa. SHUTTERSTOCK
Ảnh mang tính minh họa. SHUTTERSTOCK

Chị nghỉ hưu cuộc sống không bận bịu nữa, hai đứa con đã trưởng thành ra phố lập nghiệp. Chị sống ở quê thảnh thơi, an nhàn, thi thoảng con cháu về thăm cũng thấy vui.

Nhưng con thì muốn chị lên ở cùng. Chị đau đáu vì câu nói của nó: “Giúp việc thì con đủ sức thuê, nhưng con muốn mẹ ở cùng cháu cho tình cảm và con đỡ thấp thỏm đêm hôm những khi mẹ đau ốm mà con không về được”.

Rồi cuối cùng chị cũng đưa ra quyết định khó khăn của đời người: Lên phố sống cùng con. Căn nhà gắn bó bao nhiêu năm đóng cửa, chìa khóa giao cho đứa cháu họ, nhờ nó ngày rằm, ngày lễ sang dọn dẹp, thắp hương trên bàn thờ tổ tiên.

Mất một thời gian, chị mới thích nghi được cuộc sống thành phố. Mỗi buổi sáng, khi con cháu ra khỏi nhà, cái cảm giác trống trải, nhàn rỗi xâm chiếm lấy chị. Cái hành lang chung cư dài hun hút, sáng ra rộn ràng là thế mà cứ sau 8 giờ sáng là vắng hoe. Nhà nào nhà nấy khóa cửa. Căn hộ sát nhà chị lại chưa có người dọn đến ở.

Hết đi ra lại đi vào, chờ đến chiều con cháu về, một ngày với chị sao mà dài đến thế. Ti vi thì đủ thứ kênh. Thằng con biết mẹ thích xem phim nên mở sẵn cho chị nhưng rồi xem mãi cũng chán, lại nhức mắt. Buồn nhưng không nói ra với con, chị gọi điện về quê than thở với mấy cô bạn: “Chắc tính về lại quê thôi”. 

Rồi một ngày, dãy hành lang trở nên ồn ào vì nhà sát vách dọn đến ở. Cặp vợ chồng trẻ cùng đứa con gái nhỏ và bà mẹ tầm tầm tuổi chị. Ngay ngày đầu dọn đến, họ đã qua chào hỏi. Bà mẹ tự giới thiệu tên là Tuyết, hơn chị hai tuổi. Mỗi lần gặp, chị Tuyết lại xởi lởi chuyện trò. Có hôm, chị Tuyết còn bế cháu sang chơi với chị cả buổi sáng. 

Chồng chị Tuyết mất lúc chị còn trẻ. Chị lăn lộn buôn bán mua được căn nhà trong khu phố cổ, nhưng giờ chị đã có tuổi, con cái trưởng thành, nhà có hai thằng con trai nên bán căn nhà ấy đi mua cho mỗi đứa một căn chung cư.

Từ ngày chị Tuyết dọn đến, chị có người bầu bạn. Chị Tuyết còn tập hợp được cả một hội nhóm những người cao tuổi trong khu chung cư. Đa phần là các bà mẹ ở quê lên sống cùng với con cháu như chị. Sáng chị em gọi nhau đi tập thể dục, chiều gọi nhau đi đón cháu. Người này bận thì người kia đón giúp. 

Có ít đất trống dưới khu chung cư, chị em rủ nhau cuốc xới trồng thành những luống rau xanh. Lần đầu thu hoạch, chỉ được một ít rau, người nọ nhường người kia. Sau rồi trồng được nhiều hơn, nhà nào cũng có rau sạch ăn.

Từ chỗ các mẹ chơi với nhau rồi các cháu, các con cũng kết thân. Vài tháng lại tổ chức liên hoan, sinh nhật các cháu cũng là dịp để các bà, các mẹ, các bố ngồi tụ họp. Nhà nào về quê, hay đi chơi về có quà là mang phát cho cả dãy. 

Hôm vừa rồi, chị Tuyết sang chơi còn mang cho chị lọ tiêu sọ đã xay sẵn, hào hứng bảo: “Giống tiêu này thơm lắm, có đứa cháu trong Nam gửi ra, nhà sẵn máy nên tôi bảo con dâu nó xay luôn”. Thi thoảng, chị về quê, vườn nhà có gì, chị lại khuân lên phân phát cho hàng xóm. Nhiều khi chỉ là quả bầu, buồng chuối, củ khoai… nhưng rôm rả.

Chị nhận ra rằng, dù ở quê hay phố thì con người ta vẫn có nhu cầu giao tiếp với nhau, vẫn có thể là hàng xóm thân thiết khi cùng nhau mở lòng và có ý thức tạo dựng mối quan hệ cũng như dành cho nhau một quỹ thời gian giữa bộn bề cuộc sống. 

Thu Hoàn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI