PNO - Ba anh biết không thể nhìn nhận cháu nội nên rầu rĩ, lên cơn đau tim. Má anh năn nỉ em ngó lại, cả dòng họ chỉ có mỗi cốt nhục này.
Chia sẻ bài viết: |
Ba Trần 07-10-2022 16:56:27
Trong xã hội, người ta đó gọi là nhân quả của một gia đình. Không ai được áp đặt tình yêu. Cái việc gì mà đặt tiền, danh vọng là số 1 thì sẽ gặp quả báo. Rất may ở đây 2 bên đã gặp nhau bằng cái tình nghĩa hậu đẹp.
Tô Minh Tâm 06-10-2022 10:39:33
Thật xúc động đến rơi lệ, còn bao nhiêu câu chuyện hàn gắn hay và đẹp như thế chưa kể xin Báo Phụ Nữ hãy đăng lên để lòng người dịu xuống cái Tôi mình!
Lê Văn Nhâm 06-10-2022 09:46:14
Bài viết rất hay. Rất nhân văn. Cảm ơn tác giả!
Thanhthuy 06-10-2022 09:41:08
Một kết thúc đầy tính nhân văn. Tôi yêu tất cả mọi người trong câu chuyện này
Bình Minh 06-10-2022 07:24:38
Một gia đình hoàn thiện đủ cha , mẹ rất cần cho những đứa trẻ
hien 06-10-2022 06:59:41
Sự thật vẫn là sự thật đoc mà xúc động biết bao tình người thật bao la.
VŨ ĐÌNH HÙNG 06-10-2022 05:26:58
Bài viết này rất thấm và nhân văn . Đây là chuyện của người lớn , đứa trẻ không có tội mà phải chịu cảnh chia lìa, việc làm tuy đến muộn nhưng còn hơn là không có trách nhiệm với con trẻ . khi cốc nước đầy đã bị hắt đi , chiếc bát đã vỡ dù khéo léo hàn gắn nó vẫn để lại dấu vết . Nên sống ở trên đời đừng tạo nghiệp để rồi hối hận .
Nguyễn Thị Hà 06-10-2022 01:49:18
Bài viết hay có hậu
Nguyễn Thị Hà 06-10-2022 01:47:27
Thật tuyệt câu chuyện hay rất có hậu nhất là với đứa trẻ đáng đc như vậy. Sau đó mới nói đến người lớn, ông bà nội cũng đã có 10 năm để mòn mỏi mong chờ. Đến lúc ông nội gần đất xa trời cũng đc cháu đích tôn gọi nội. Nhìn chung là có hậu. Âu cũng là bài học ở đời cho những bậc làm cha mẹ
Thu Hương 05-10-2022 23:38:40
Bài viết hay quá. Rất khâm phục người mẹ trong câu chuyện, bản lĩnh và nhẫn lại thật tuyệt vời ...
Daoto 05-10-2022 21:57:02
Bình yên và tràn đầy yêu thương., dù sao đau thương đã qua.
Nguyễn Tiến Nam 05-10-2022 20:11:27
May là anh chồng vẫn chưa có vợ
Lương thị Ngoãn 05-10-2022 18:48:25
Tôi thấy trời thương mẹ con cô ý ! Có phúc ắt có phần . Cái gì đến sẽ đến đừng chọn . Gian khổ biết giành phần ai …
Nguyễn thủy 05-10-2022 18:37:18
Một bài viết quá hay và tuyệt vời tôi cũng cảm nhận là như vậy sẽ tốt hơn trong cuộc sống...
Nguyễn thủy 05-10-2022 18:35:55
Một bài viết quá hay và tuyệt vời tôi cũng cảm nhận là như vậy sẽ tốt hơn trong cuộc sống...
Một lần tôi đi cắt tóc tém cho gọn gàng, cô chủ tiệm “phán”: “Đừng làm đàn ông nữa, chồng bỏ đấy!”
"Mình không muốn làm nữa. Nhưng con cái còn đi học, chưa kể còn phải lo cho gia đình bên chồng, rồi bên cha mẹ..."
Ra riêng được nửa năm, Diệu rất bực vì Thắng - chồng cô - cứ hở ra là chạy về nhà mẹ.
Tuy rằng vẫn là tình yêu, vẫn là gia đình, nhưng mọi thứ có vẻ “nhiệm vụ” hơn, trầm lắng hơn, ít kết nối cảm xúc hơn.
Cả nhà tôi đều ớn những cơn cằn nhằn bất tận của mẹ. Nhưng tất cả đã thay đổi khi bà nội tôi tung chiêu một cách ngoạn mục.
Đổi một ngày mai chưa đến ấy bằng sự hà khắc ở hiện tại, hà khắc với bản thân với chồng con, liệu có đáng?
Hôn nhân không phải là bến đỗ an toàn cho những ai lười biếng hay thiếu trách nhiệm với cuộc đời mình.
Không riêng gì vật chất, bất cứ ai cũng có những điều để cho đi: nụ cười, ứng xử tử tế, giúp đỡ nhau khi có thể…
Trong 1 góc nhỏ lặng lẽ của thành phố huyên náo, bận rộn, họ gặp nhau như 1 sự sắp đặt của số phận…
Nhờ em chồng chỉ dẫn, tôi đã kiên trì để dành được “quỹ đen” là 2 cây vàng.
Sau cú tát vợ như trời giáng, chồng Dung còn nói rằng lâu nay anh chịu dồn nén, đánh được vợ anh mới thấy... thoải mái.
Thay vì phàn nàn rồi mệt mỏi, thất vọng, nên chấp nhận những khiếm khuyết của bạn đời và nỗ lực bù đắp cho phần khuyết đó.
Quỳnh gặp gỡ những người mẹ lớn tuổi chỉ để hỏi rằng, khi con cháu cáu gắt, hay càm ràm, họ có buồn phiền nhiều không?
Gia đình không phải là nơi tranh đấu, là chỗ thắng thua. Gia đình là nơi chốn để chữa lành.
Mấy năm nay rồi, chị cũng chẳng còn lạ lùng gì tính nết, thói quen ứng xử đầy hờ hững, lãnh đạm của cô con gái.
“Thị phạm” cho người phối ngẫu nhằm đổi không khí phòng the. Nhưng tất nhiên luôn có học trò kém điểm thực hành trên giường.
Ngân cảm thấy hình như mình đang vội vàng tiến quá gần mẹ chồng, trong khi bà chưa sẵn sàng tâm thế ấy.
Tổng cộng thời gian làm đồng nghiệp, yêu đương và góp gạo nấu cơm chung của anh chị đến nay đã hơn 10 năm.