PNO - Người ta chưa vợ, mình một đời chồng, liệu có thiệt thòi cho họ quá không? Thế nhưng đàn đà dù mạnh mẽ hay cố tỏ ra như thế, cũng cần lắm một bờ vai được được an ủi vỗ về.
Chia sẻ bài viết: |
Hồ Chất 30-10-2021 11:46:30
Các bạn nữ thân yêu
Mỗi một giai đoạn lịch sử, cuộc sống của con người và mối quan hệ giữa con người với con người luôn luôn thay đổi, không có một cái gì là cố định cả. Ngày nay, dưới sự lãnh đạo của Đảng, đất nước ta đã và đang đi vào xây dựng một cuộc sống mới. Trong cuộc sống hôn nhân và gia đình cũng đang chuyển biến khá mạnh mẽ theo sự biến đổi đó.
Về hôn nhân, ta phải hiểu thật chính xác rằng:đó là quy luật sinh tồn của sinh vật mà tự nhiên đã ban cho nó. Con người chỉ khác loài vật ở chỗ có tư duy và tiếng nói. Cho nên loài người không lý gì lại thoát ra ngoài quy luật tất yếu đó được.
Trong cuộc sống hôn nhân, nói một cách cụ thể hơn, trong cuộc sống vợ chồng, chẳng may khi còn trẻ, có một người mất sớm (ta thường cho là số mệnh) dù bất cứ lý do gì. Tất nhiên, khồng những con người mà ngay cả con vật , nỏ cũng hết sức đau buồn. Đó là sự thể hiện tình cảm đáng trân trọng, đáng quý. Nhưng theo thời gian, đau buồn rồi cũng sẽ qua đi. Cuộc sống lại tiếp tục theo thời gian đang trôi. Mọi cái trở lại bình thường như không có chuyện gì xẩy ra. Đúng vậy.
Xã hội cũ, do nhiều trường phái triết học khác nhau mà nảy sinh ra nhiều khía cạnh đạo lý khác nhau, nhất là việc coi thường vị tri của người phụ nữ. Trong hôn nhân, chế độ phong kiến theo Nho giáo và đạo Khổng đã ràng buộc người phụ nữ đủ cách, đủ kiểu, nên khi người phụ nữ không may gãy gánh giữa đường thì phải ở vậy để thờ chồng , làm tròn tiết hạnh của người vợ.
"Tiết hạnh" là cái gì? Nói như ca dao "Chơi cho thủng trống long bồng, Rồi ra ta sẽ lấy chồng lập nghiêm". "Tiết hạnh" hay nói cách khác "chữ trinh", phải giữ gìn, phải chung thủy là một quan niệm lỗi thời, ngớ ngẩn. Mà đã nói đến tiết hạnh chữ trinh thì phải nói đến sinh lý. Sinh lý là hiện tượng tự nhiên, nó luôn luôn đòi hỏi phải có sự cân bằng giữa giống đực và giống cái, luôn luôn đòi hỏi có sự trao đổi chất. Khi được thỏa mãn về sinh lý thì nó sẽ tạo sức mạnh, tạo tinh thần cực tốt cho loài vật, sinh vật đó. Con người cũng vậy. Thế thì làm sao cứ phải kìm hãm nó cho sinh ra ốm đau, bệnh tất, ngày đêm phải suy nghĩ miên man cho khổ thân. cho nhục nahx
Từ những quan niệm trên đây, tôi cho rằng, Cô Hương, nói trong bài nên lấy một người chồng mới (hay đi bước nữa) , mà người đó thật sự yên thương mình. Không nên phân biêt tân hay cựu, Phân biệt như vậy là tư tưởng của những con người chưa tỏ ra yêu thương phụ nữ và nhân loại.(còn nữa)
Cô cần được tôn trọng, cần có quyền lựa chọn việc chấp nhận hay không chấp nhận sự thật về tình trạng của chồng...
Có lẽ em cũng như tôi, từng nghĩ mình có một gia đình đầy đủ. Nhưng mọi thứ đã thay đổi. Mẹ em trở thành người thứ 3.
Thay vì hỏi thăm về sức khỏe, công việc của chị Ngọc, thì gia đình cũng như bà con hàng xóm chỉ quan tâm “có bồ chưa?", "khi nào lấy chồng?”...
Trong thời gian bệnh chưa ổn định, vợ chồng bạn nên cẩn tắc vô áy náy.
Nam nói đúng, đi nhậu hoài không ai gọi thì đó là người cô độc.
Kể từ hôm đó, Gạo có sáng kiến “mở” spa tại nhà. Khách hàng duy nhất của Gạo là mẹ. Tối nào, spa cũng hoạt động trước giờ đi ngủ.
Chị thấy mình sai lầm khi ôm đồm hết mọi thứ, từ mua đất làm nhà đến chi trả các khoản nợ, nên chồng không biết gì cả.
Tôi đang mắc kẹt trong vòng xoáy của nợ nần và dối trá, không lối thoát...
Chị thấy những cô dâu sinh ra trong gia đình giàu có, về nhà chồng khó hòa nhập, sống khác người, khiến chị... sợ lây.
Chị cứ ngỡ cuộc sống mình trôi qua êm đềm như tuổi thơ sống trong căn nhà có cha mẹ, anh chị em quây quần, cho đến khi lập gia đình.
Đùng một cái, Thanh thông báo dịp lễ này dẫn người yêu về ra mắt, cả nhà vừa rối vừa mừng.
Láng giềng cứ nửa phố nửa quê vậy mà vui. Tối lửa tắt đèn có nhau, chớ không phải đèn nhà ai nấy sáng.
Đi giữa thành phố rực cờ hoa. Tôi thầm tự hào và mong có ai đó hỏi về ba, tôi sẽ rất thích và trả lời: Ba tôi là bộ đội!
Tôi vào Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, hăng hái tham gia các hoạt động. Phong trào Đoàn Đội đã rèn tôi thành thanh niên mạnh khoẻ, lạc quan.
Bây giờ điều kiện kinh tế khá hơn, nhưng mỗi lần đưa tiền cho vợ, thái độ của chồng khiến Linh chán nản.
“Thế hệ cợt nhả” là thế hệ gì mà nhắc đến ai nấy ngao ngán lắc đầu?
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.