PNO - Từ một phụ nữ kiêu ngạo về nhan sắc và tiền bạc, cô ấy trở nên vô cùng yếm thế, yếu đuối. Cô ấy van xin anh hủy bỏ việc ly hôn, ở lại với cô ấy.
Chia sẻ bài viết: |
Ngô Diệp Sương 08-02-2020 09:24:43
Chị lưu ý không để anh và chị vi phạm luật Hôn nhân và gia đình. Vì hiện tại anh vẫn đang là người có vợ. Mong chị sáng suốt.
Ngô Diệp Sương 06-02-2020 12:03:12
Thương gửi chị! Em rất hiểu nỗi lòng chị! Nhưng có câu "đoạn trường ai có qua cầu mới hay", người vợ ấy đang rơi vào nỗi tuyệt vọng khôn cùng và đang gánh chịu nỗi đau thể xác lẫn tâm hồn. Cùng là phụ nữ với nhau, em mong chị cùng nguyện cầu cho người vợ ấy mau bình phục thân tâm. Chị đừng oán trời trách đất, không trời đất nào sắp bày oan trái như vậy, mà là những tai ương bất trắc trong tai nạn con người gây ra cho nhau và những liên đới của nó. Xin hãy đặt mình vào hoàn cảnh chị ấy, thử hỏi ai khổ hơn ai. Chỉ khi đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo, cơ thể bị thương tật thành sẹo một đời, hay chứng kiến cái mất mát của sự ra đi về cõi vĩnh hằng ta mới biết mình còn may mắn, được sống, được thở, được đi lại khắp nơi, được ăn no, mặc ấm. Chị cứ bình thường thôi, yêu thì chị cứ yêu, thương cứ thương nếu chị thật sự yêu anh hơn cái danh chị đang chờ đợi. Anh đã quá mệt mỏi, lo lắng và đau lòng trước biến cố bất ngờ của người vợ, thương con cái bơ vơ níu cha, thì em mong chị nếu đã trọn lòng yêu anh lúc này chị đừng hỏi anh gì cả? Chị hỏi chi những câu mà ngay bản thân chị còn chưa trả lời được. Chọn ai giờ đây có ý nghĩa gì? Mọi sự lựa chọn rõ ràng của anh thì đã sao? Liệu chị còn can đảm tôn trọng một người buông tay người từng đầu ấp tay gối với mình trong cơn hoạn nạn để đi theo chị? Hay chỉ vì bế tắc trước mắt mà buông tay chị ra? Hãy để anh được yên.
Việc chị cần làm là khi nào anh cần nghỉ ngơi hãy để anh được nghỉ ngơi, khi nào anh đói nấu cho anh bữa ăn ngon, mang cho anh ly nước mát. Bản thân chị cứ như xưa, xinh đẹp và dịu dàng trong mắt anh. Xin đừng tống vào đầu anh một mớ câu hỏi để mỗi khi gặp nhau anh như bị trăm ngàn mũi nhọn hướng vào anh hay chỉ có nước mắt và sự dằn vặt của chị. Thế thôi, thời gian sẽ trả lời mọi câu hỏi và chữa lành những vết thương. Trong nhất thời quá tuyệt vọng người vợ ấy với tay nắm lấy tay chồng, người mà chị ấy tin không nỡ không đưa tay ra cho người đang đuối nước; còn lâu dài, làm người trong thâm tâm luôn có lòng tự trọng. Chị ấy cũng không muốn phiền người không yêu thương mình phải vì mình mà gồng mình chịu đựng không còn tình yêu.
Thương chúc chị an lành, hạnh phúc. Nghĩ khác một chút sẽ an yên trong lòng. Đời là vô thường, ta chiếm hữu gì đây. Xin gửi chị đôi lời thơ em sưu tầm: “Còn gặp nhau thì hãy cứ vui. Chuyện đời như nước chảy hoa trôi. Lợi danh như bóng mây chìm nổi. Chỉ có tình thương để lại đời.”
38 năm chịu đựng chồng cờ bạc, ngoại tình, bạo hành với lý do "hy sinh vì con".. Người mẹ không ngờ đó chính là sai lầm lớn nhất cuộc đời bà.
Không thiếu những lần cuộc đời kéo mình xuống hố sâu, nhưng mỗi người sẽ tự biết cách đưa mình lên để tìm lại thế cân bằng trước khi bước tiếp.
Canh cánh âu lo, chăm sóc ba mẹ bệnh, rồi tiễn họ đi mãi mãi, có phải tuổi trung niên là tuổi ít niềm vui nhất?
Đã từng bán vàng cho chồng đầu tư, giờ đây chỉ còn mấy món làm kỷ niệm, Hà không muốn mất đi.
Mẹ thèm ăn cơm với khô mắm đậm đà, uống nước chè xanh đậm đặc, ăn bánh ngọt... nhưng em gái tôi bắt kiêng khem hết.
Giữa guồng quay tất bật của phố thị, một số gia đình băn khoăn với quyết định nên tiếp tục gắn bó với thành phố hay tìm đường về quê.
Nghe tới bệnh viện, 10 người thì hết 9 người ngán ngẩm, chẳng mong có ngày phải bước chân vô. Cha tôi ắt hẳn là người thứ mười, ông thích nhập viện.
Ở tuổi 65, cô Liên có con nhưng vẫn chọn sống một mình từ khi chồng cô qua đời.
Một cuộc hôn nhân đã mục nát, chỉ còn lại sự đau khổ và nước mắt, có nên được giữ lại?
Anh không chỉ làm khổ tôi mà còn làm khổ cả ba mẹ tôi, cả đứa con mà tôi cứ ngỡ sẽ là sợi dây kết nối hạnh phúc.
Tôi cứ mắt nhắm mắt mở mà sống nên lại thấy thoải mái, không còn để ý đến sự bừa bộn của mẹ chồng nữa.
Mỗi khi gặp mâu thuẫn gia đình, không ít người chọn cách gõ vài dòng tâm sự lên mạng. Điều họ thường nhận về là những lời kêu gọi buông tay.
Một cái nắm tay, một lời xin lỗi hay một cuộc trò chuyện chân thành có thể chữa lành những vết rạn, đưa con thuyền gia đình về bến bình yên.
Cùng với xe đạp điện, tôi mua thêm đồng hồ thông minh có định vị để kiểm soát lịch trình của con cũng như liên lạc khi cần.
Nếu phải chọn một điều khiến tôi mệt mỏi nhất trong suốt thời gian làm dâu, thì đó chính là nếp sống của mẹ chồng.
“Mẹ thấy sống như vậy rất yên ổn. Tụi con cũng nên để mẹ yên đi”, câu kết của mẹ khiến chị em tôi bần thần ngó nhau.
Theo nhận định có phần bất an của tôi, là trông cô ấy có vẻ khá mạnh chuyện ấy, nguy cơ khó dễ cho tôi...
Mấy năm qua Tuấn gồng mình chống chọi với nhiều áp lực: áp lực trong công việc và cả việc làm yên lòng vợ trong nỗi bất lực.