PNO - Hôm nào chồng đi nhậu về trễ, cô không trông chờ, mà còn trút được gánh nặng vì không phải vừa ăn vừa chịu trận.
Chia sẻ bài viết: |
Jennynguyen 19-05-2023 08:30:05
Đây là khác biệt về văn hoá gia đình. Nói thật, một người nhã nhặn lịch sự và có văn hoá(là văn hoá trong sinh hoạt), nói nôm na là cách sống cách hành xử trong cuộc sống đời thường) , không phải bằng cấp học vấn (nhiều người bằng cấp cao nhưng vẫn thiếu văn hoá). Khác biệt về cách sống là hố sâu ngăn cách lớn nhất khiến 2 con người không thể hoà hợp hoàn toàn... Bởi vậy mới cí câu: nồi nào úp vung nấy...
Thoa 13-05-2023 06:57:53
Tôi cũng trong hoàn cảnh của bạn. Lúc đầu còn cố uốn nắn, nói gần nói xa nhưng chồng tôi chẳng sửa lại còn cãi nhau. Vợ chồng tôi là trí thức, xuất thân từ nông thôn nhưng ngay từ nhỏ tôi được bà nội dạy”ăn trông nồi, ngồi trông hướng “nên khi gặp người chồng có nết ăn xấu tôi chán lắm. Thời chúng tôi tìm hiểu chẳng được ăn với nhau bữa cơm nào nên không biết gì ( chúng tôi đều đã U70, U80 rồi)
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...
Ngày tôi thông báo nghỉ việc, đồng nghiệp gặng hỏi lý do. Khi biết tôi về quê chăm sóc mẹ bị tai biến, ai nấy đều thương.
Chị Tâm nghĩ đến chuỗi ngày chăm cháu như một sự bắt buộc, tự dưng tâm tư nặng trĩu…
Thay vì im lặng và hờn dỗi, có lẽ các ông chồng nên học cách chia sẻ, bày tỏ cảm xúc.
Đổi từ trà nóng sang trà chanh ướp lạnh cũng có cái hay. Đâu phải cái gì mới mẻ cũng là sai trái, hư hỏng.
Thiền là khi tâm trí tĩnh lặng, loại bỏ những suy nghĩ lo toan, đưa bản thân trở về sự an định. Nhưng tôi lại thiền với cách không giống ai.
Anh nói 3 mẹ con đứng chờ, anh sẽ quay lại để cùng dọn đến nhà trọ, nhưng 10 qua năm anh bặt vô âm tín, hiện nguyên hình kẻ lừa đảo.
Nếu có ai hỏi điều gì gợi cho những người xa nhà nỗi nhớ quê hương nhiều nhất, tôi sẽ trả lời đó là hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng.
Ông bà nhạc rất mừng khi nhận sữa vợ chồng tôi tặng và đã uống hết mấy hộp trong vài tháng...
Những cuộc điện thoại của bố mẹ chất chứa bao lời than thở, trách móc vu vơ khiến lòng Tuấn quặn thắt.
Ở rể, hẳn là điều chẳng người đàn ông nào chọn lựa nếu không phải là hoàn cảnh đẩy đưa, tôi cũng vậy.