PNO - Hôm nào chồng đi nhậu về trễ, cô không trông chờ, mà còn trút được gánh nặng vì không phải vừa ăn vừa chịu trận.
| Chia sẻ bài viết: |
Jennynguyen 19-05-2023 08:30:05
Đây là khác biệt về văn hoá gia đình. Nói thật, một người nhã nhặn lịch sự và có văn hoá(là văn hoá trong sinh hoạt), nói nôm na là cách sống cách hành xử trong cuộc sống đời thường) , không phải bằng cấp học vấn (nhiều người bằng cấp cao nhưng vẫn thiếu văn hoá). Khác biệt về cách sống là hố sâu ngăn cách lớn nhất khiến 2 con người không thể hoà hợp hoàn toàn... Bởi vậy mới cí câu: nồi nào úp vung nấy...
Thoa 13-05-2023 06:57:53
Tôi cũng trong hoàn cảnh của bạn. Lúc đầu còn cố uốn nắn, nói gần nói xa nhưng chồng tôi chẳng sửa lại còn cãi nhau. Vợ chồng tôi là trí thức, xuất thân từ nông thôn nhưng ngay từ nhỏ tôi được bà nội dạy”ăn trông nồi, ngồi trông hướng “nên khi gặp người chồng có nết ăn xấu tôi chán lắm. Thời chúng tôi tìm hiểu chẳng được ăn với nhau bữa cơm nào nên không biết gì ( chúng tôi đều đã U70, U80 rồi)
“Sau này lấy chồng, con phải là người giữ tiền. Đàn bà giữ tiền mới có của ăn của để"...
Không ai bảo đàn bà phải mạnh. Nhưng khi cuộc đời đứng trước mặt họ với vô vàn ngã rẽ, đàn bà vẫn thường chọn con đường có người họ thương
Vân còn nhớ lời mẹ chồng nói: “Ngôi nhà dù đứng tên 2 đứa nhưng vẫn là tài sản chung của gia đình, mẹ chỉ thông báo chứ không phải xin phép...”.
Ghen tuông không phải lúc nào cũng là độc dược, nó có thể là gia vị…
Người vợ hoặc chồng nắm giữ vai trò “tay hòm chìa khoá” để cân đối kinh tế thì gia đình mới phát triển lâu dài và bền vững được.
Khi vợ chồng cùng nhau xây dựng nguyên tắc rõ ràng, những cuộc cãi vã sẽ ít đi, niềm tin được bồi đắp.
Những lần 10 năm ấy, khi xâu chuỗi lại, chị thấy mình không hề trắng tay.
Tôi chọn nhìn vào quá trình đứng dậy của họ, chứ không phải vết thương cũ mà họ từng mang.
Chồng Lam không trực tiếp cầm tiền, nhưng mọi chi tiêu trong nhà đều không lọt khỏi tầm mắt xét nét của anh.
Hơn 30 cây vàng của cha bị cô Trang lấy trộm. Cô cùng hội chị em đi du lịch khắp nơi, tiêu tiền như nước. Cha anh sốc, lên huyết áp
Những sự khác biệt không nên trở thành lý do để châm ngòi cho bất hòa, căng thẳng leo thang. Sống chung, điều nên làm là chịu khó chứ đừng khó chịu.
Tôi nghĩ, người giữ tiền trong gia đình không sung sướng gì, thậm chí rất áp lực khi bạn đời ỷ lại, phó thác hết tất cả trách nhiệm.
Giữ được lòng yêu thương thì dễ nhưng giữ được lòng kính trọng trước mưa gió thời gian không dễ chút nào.
Kiếm ra tiền nhưng tôi phải nộp hết cho vợ, sau đó cần thì ngửa tay xin vợ từng đồng.
Vân hình thành thói quen phải nhìn sắc mặt chồng để sống từ khi quyết định bỏ việc, thuê mặt bằng mở quán ăn.
Sau sinh vợ tôi đòi hỏi chuyện ấy mấy lần hơn xưa, và thú thật tôi nghi ngờ...
Khi má chồng già yếu, bà giao quyền lại cho chồng chị Năm. Những tưởng chị sẽ dễ thở hơn, nhưng chồng chị vẫn quản chặt tiền nong
Nhưng mỗi lần tôi chia sẻ ý định đó, chồng tôi lại ngăn cấm. Anh không hiểu nổi vì sao tôi sướng mà không biết đường sướng.