PNO - Trong khi chúng tôi sống nghèo khó, khổ sở thì bố mua cho nhân tình chiếc xe cúp cánh én và bà ta toàn mặc đồ mới.
Chia sẻ bài viết: |
Hoàng Sang 07-06-2023 08:31:19
Gửi bạn Huyền Trang!
Bạn thân mến! Xét về một khía cạnh nào đó thì bạn vẫn còn hành phúc hơn chị em chúng tôi nhiều...tôi sinh ra và lớn lên những trận đòn roi của bố tôi dành cho mẹ, thậm chí ông đánh mẹ tôi không thương tiếc nhưng vì thương con mẹ tôi chịu đựng khổ nhục mà nuôi chị em tôi ăn học nên người. ông cặp kè gái gú, rượu chè bê tha đủ thứ. Người xưa thường nói, "nuôi con ai nỡ kể công tháng ngày" nhưng bố tôi thì kể lể này nọ nhưng thực ra nuôi con là trách nhiệm của cha mẹ. bạn có biết, ông cho tôi 1 chiếc xe máy để đi học nhưng ổng luôn kể lể đến nổi tôi cũng phải mang xe trả cho bố tôi. ngày cưới của tôi ông cho 5 phân vàng nhưng đám cưới xuong ông lấy lại, ngày tết chúng tôi không muốn về vì về là ông kiếm cớ gây sự này kia...chị em tôi nhiều lúc muốn ông nằm 1 chỗ để chăm sóc báo hiếu mà cũng đâu có được bạn. bố tôi là 1 giáo viên nhưng cách xử sự không bao giờ đúng chuẩn của 1 nhà giáo, có lối sống bê tha, nghiện rượu, và rất khẩu nghiệp. Mới đây nhất ông lại gây án mạng chết người và đang bị tạm giam chờ xét xử, chúng tôi như gục ngã, ngày xưa khổ về bố, bây giờ lại nhục nhã ê chề về ổng....
tôi nói ra đây không phải so sánh giữa bạn và tôi nhưng tôi biết bạn vẫn còn hạnh phúc hơn tôi nhiều. chúc bạn và mẹ bạn sức khỏe và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.
Lee 04-10-2022 18:01:52
Đọc dòng tâm sự của bạn tôi cảm giác một nỗi đau mà không hiểu vì sao!? Tôi tự hỏi tình cảm của con người là gì? Cái mà một người luôn đi tìm, còn một người có thì lại đi hủy hoại.
Thư
Có kg giữ, mất đừng tìm. Loại người phần Con lớn hơn phần Người thì bạn đừng tìm hiểu chỉ phí công.
Ở viện cha có người nói chuyện, luôn có con cái thăm nom lo lắng từng viên thuốc, bữa ăn, giấc ngủ nên có cảm giác được quan tâm.
Công sở là nơi luôn có những cơn sóng ngầm và nữ nhân viên nên biết cách bảo vệ mình khỏi nạn quấy rối tình dục.
Anh ra ngoài nhận được nhiều lời khen vì sự nhiệt tình, hào phóng; còn với gia đình, vợ con, anh sân si, tính toán, so đo hơn thiệt.
Tôi ngỡ ngàng đến không tin nổi người vẫn tỏ ra ấm áp, tình cảm với tôi, như mẹ chồng mà lại đề phòng tôi đến như vậy.
Đau gút đứng nhất nhì trong làng viêm khớp nên không khó hình dung chúng quấy quá các ông trên giường thế nào.
Mẹ “chẩn bệnh” rất đúng. Có nhà mới, tôi vui được thời gian đầu rồi rơi vào mệt mỏi.
Hình mẫu soái ca dành sự ngọt ngào độc quyền cho vợ khiến bao người mơ ước. Thế nhưng, phải rơi vào hoàn cảnh đó, mới thấy nhiều thứ trớ trêu.
Họ đã ly hôn nhiều năm, giờ xem nhau như bạn bè. Chị mắc bạo bệnh, anh bèn nghỉ việc để có thời gian chăm sóc chị.
Tôi rất ít khóc khi là một đứa trẻ, nhưng lại nhiều lần khóc trước chồng.
Đến giờ tôi vẫn không thể quên nội dung trong những bức thư ít nhất 3 đôi giấy. Không biết lúc ấy chuyện đâu mà lắm thế.
Cứ tưởng khi chuyện được giải quyết, gia đình sẽ êm ấm trở lại, nhưng chị lại bị cả nhà chồng hắt hủi, mọi chuyện còn căng thẳng hơn cả trước đây.
Lan nhận ra rằng, nếu buông hết trong lúc này thì cô chẳng còn gì để bấu víu. Cô nhẫn nhịn chờ ngày đủ sức để dứt áo ra đi.
Mẹ than con dâu không biết làm việc nhà, vợ tố mẹ chồng khó tính, tôi đứng giữa mắc kẹt.
Chồng Thu lần đầu tiên làm ầm ĩ, anh nói rằng không ngờ Thu tính toán với người nhà đến vậy.
Chị ra đi với đôi bàn tay trắng, vì anh nói căn nhà là tài sản riêng của anh, anh có quyền bán.
Nếu có cản trở thật, thì tại sao không vô hiệu hóa miếng đệm vô duyên ấy bằng cách chuyển sang tư thế khác?
Khi vay nợ, vợ chồng sẽ có động lực làm việc, gặp khó khăn không được phép buông xuôi.
Bích đã gom đủ tổn thương, thất vọng để nhen nhóm cho mình một kế hoạch bước ra khỏi cuộc hôn nhân đầy mệt mỏi.